下载百度汉语App
名师好课免费看

拼音
cóng
shàn
zi
zhī
jūn
zi
xué
kāi
chéng
dào
jīng
lún
jīng
rèn
tiān
xià
zhī
zhòng
ér
shàn
shēn
jūn
cuò
yòng
zhì
zhī
wèi
xuān
zhī
wèi
zhī
wèi
gāng
shī
zhī
wéi
zhèng
xíng
wén
míng
zhī
zhì
qià
hǎi
liú
bèi
qióng
jiǎ
yán
jiàn
zāi
hòu
suī
kǒng
zi
zhī
shèng
yǒu
wèi
ér
yóu
miǎn
shù
zuò
chuán
dào
kuàng
xià
rán
jiǎ
wén
jiàn
zhě
gài
jūn
zi
yān
ěr
jūn
zi
wéi
xué
huò
cuò
zhū
shè
shī
dào
xíng
tiān
xià
suǒ
bào
jīng
huà
wén
míng
zhì
shì
zhě
zhī
fāng
chuí
shì
qiān
bǎi
zài
zhī
bo
zhī
ér
hǎo
zhě
huò
xíng
shì
suǒ
zhì
wèi
shàng
rán
qín
hàn
ér
jiàng
néng
yán
zhī
shì
xiàn
fēi
qián
suǒ
yún
duō
yín
duān
shī
wěi
qiǎo
guǐ
ér
zhèng
ér
chún
pàn
dào
xiān
rén
gǒu
yòng
zhī
qiú
zhì
zhì
dài
yóu
shì
yàn
ér
nán
yuán
chǎn
tiān
zhī
yǐn
zhī
wēi
jiū
rén
shì
zhī
biàn
yān
ér
dāng
biàn
yān
ér
zhāng
jiǎn
ér
yán
ér
qiè
fǎn
jǐn
jīn
kěn
dào
zhōng
yào
huì
chén
ér
shèng
xián
zhī
dào
ruò
jié
xíng
jìn
shì
lái
wèi
yǒu
zi
zhī
shàn
zhě
wén
míng
liǎng
zhě
wén
míng
zhī
wèi
fēi
suǒ
hào
wèi
tiān
xià
hòu
shì
ruò
yòng
yán
wén
míng
zhī
zhì
ěr
níng
zāi
cóng
shàn
cháng
shòu
tàn
yōu
hào
ráng
huò
yǐn
ér
huò
zhǐ
jìn
ér
guī
jìn
měng
suǒ
rán
dǎi
yuè
zhī
zhī
jiǔ
chù
lèi
ér
qiú
rán
hòu
shāo
kuī
qiè
zhū
shī
zhī
chǒng
yào
zhì
bìng
shí
cǎo
qín
shòu
zhī
shǔ
jiē
yán
nián
cháng
wèi
shū
suǒ
shēn
jūn
zi
yán
zhī
zhǐ
shǐ
使
jūn
ér
cuò
yòng
wén
míng
zhī
zhì
tiān
xià
hòu
shì
wèi
báo
zhǐ
yuè
zhū
zi
ér
shì
shū
wèi
chéng
liú
xiān
shēng
suǒ
zhù
xiān
shēng
cháng
rèn
tiān
xià
zhī
zhòng
jīng
lún
zhī
dào
kāi
chéng
zhī
xué
suǒ
yǒu
céng
yǒu
gài
dāng
jīn
zhī
yùn
míng
zhī
zhāo
zhāo
cún
zhū
fāng
zhě
shǐ
zhōng
chéng
lóng
quán
zhāng
gōng
suī
kān
zhì
xiāng
shú
rán
wèi
shèng
xíng
shì
xiān
shēng
zhī
zi
zhòng
jǐng
xiōng
zhī
jiàn
móu
zhòng
chuán
jiē
jiā
ér
zhī
zhě
zāi
jiàn
wèi
lüè
fāng
lái
yún
ěr
hàn
lín
guó
shǐ
yuàn
biān
xiū
guān
zhū
shēng
cóng
shàn
kuí
zi
zi
zhě
chéng
liú
gōng
zài
yuán
shí
suǒ
zhù
zhī
shū
gōng
xué
kān
tàn
sān
cái
zhī
ào
shí
wàn
zhī
qíng
duó
sān
jūn
zhī
shuài
shì
zhuó
rán
tiān
zhī
jiān
zhī
shì
zhī
háo
jié
nián
èr
shí
dēng
jìn
shì
yǒu
zhì
zūn
zhǔ
mín
dāng
shì
shí
jūn
tiān
xià
fán
niàn
guān
rén
cháng
chù
zhī
jìn
néng
yǒu
wéi
ér
nán
běi
sāo
gōng
kǎi
rán
yǒu
chéng
qīng
zhī
zhì
fān
kǔn
fāng
zhì
bīng
gōng
cān
zàn
ér
gōng
ruì
gōng
jiàn
lèi
jiàn
jiē
kuāng
shí
zhī
cháng
ér
dāng
guó
zhě
yīn
xún
ér
yuè
gǒu
qiě
ér
xíng
gōng
suì
guān
píng
qīng
tián
shān
zhōng
fèn
zhù
shū
zi
zhī
suǒ
zuò
zhě
wèi
huǒ
wén
míng
zhī
xiàng
yòng
zhī
wén
rán
wèi
shèng
shì
wén
míng
zhī
zhì
yuē
zi
shū
zǒng
wèi
shí
juǎn
fēn
wéi
shí
zhāng
sàn
wèi
bǎi
jiǔ
shí
tiáo
duō
huò
qiān
yán
shǎo
huò
bǎi
yán
xiáng
zhèng
shèn
wēi
xiū
hái
shàng
jiè
liàng
shěn
shì
yòng
xián
zhì
mín
běn
rén
dào
zhī
míng
xiōng
huò
zhī
shěn
jīn
chéng
bài
shī
zhī
kǎi
jiǎo
yuán
shì
zhī
yǒu
ér
yán
láo
lóng
wàn
huì
dòng
shì
qún
biàn
guǐ
qiǎo
ér
shī
zhèng
zhòu
ér
zhī
fēng
lǐn
rán
ruò
tài
ē
chū
xiá
ruò
wán
ér
zhī
yán
què
rán
záo
záo
yào
shí
zhī
zhì
bìng
duàn
duàn
zhī
liáo
ér
zhě
ruò
guǎn
shāng
zhī
gōng
shēn
hán
zhī
xíng
míng
qín
zhī
bǎi
sūn
zhī
yīn
móu
shuō
guǐ
shèng
rén
zhì
shù
xiāng
gāo
ér
wéi
fēi
zhě
zāi
jiàn
shì
shū
zhě
jiē
gōng
yòng
wèi
hàn
zhī
tiān
yǒu
zài
qiè
ér
zhī
wéi
xīn
zhī
cháo
huáng
shàng
lóng
xīng
hóng
wěi
lüè
xīng
yùn
dìng
gōng
xíng
shǎng
shū
fēn
fēng
suì
yīng
děng
zhī
jué
yuán
xūn
chén
dān
shū
tiě
quàn
lián
xiū
gòng
měi
qióng
shèng
zāi
chuán
yǒu
zhī
yuē
chǔ
suī
yǒu
cái
jìn
shí
yòng
zhī
gōng
zhī
wèi
chū
gōng
zhù
shū
běn
yǒu
wàng
tiān
xià
hòu
shì
shēn
qīn
yòng
zhī
suī
rán
gōng
zhī
shì
shū
yuán
zhī
suǒ
wáng
gōng
zhī
shū
jiàn
shì
huáng
míng
zhī
suǒ
xīng
rén
zhī
yòng
shě
yǒu
guān
tiān
xià
guó
jiā
zhī
shì
shū
jiā
yán
zāi
kuí
zǎo
cháng
shòu
jiào
gōng
hòu
gōng
jīn
líng
guān
chū
shì
shū
jiàn
jiào
kuí
hài
suǒ
wèi
jiàn
kuì
wèi
néng
yào
lǐng
jīn
gōng
hōng
zi
zhòng
jǐng
sàn
kuí
gōng
yǒu
xiāng
cóng
zhī
hǎo
wèi
zhī
kuí
gǎn
gōng
zhī
shū
rán
míng
jiǎn
biān
zhī
wèi
róng
xìng
yīn
ràng
ér
zhī
gōng
huì
wēn
kuò
cāng
rén
ruò
yán
xíng
zhī
xiáng
guān
xūn
zhī
zài
guó
shǐ
zhù
hóng
shí
jiǔ
nián
dōng
shí
yǒu
yuè
mén
shēng
háng
zhōu
xué
jiào
shòu
tiān
tāi
kuí
jǐn

吴从善《郁离子》序古之君子,学足以开物成务,道足以经纶大经,必思任天下之重而不私以善其身。
故其得君措於用也,秩之为礼,宣之为乐,布之为纪纲法度,施之为政刑,文明之治洽乎四海,流泽被于无穷。
此奚特假言以自见哉!及其后也,虽孔子之圣可大有为,而犹不免述作以传道,况其下乎。
然则必假夫文以自见者,盖君子不得已焉耳矣!君子以为学既不获措诸设施,道不行於天下,其所抱负经画可以文明治世者,独得笔之方册,垂示千百载之卜。
知而好者,或得以行,是亦吾泽所及,其志岂不为可尚矣夫?然自秦汉而降,能言之士何限,非不欲如前所云也。
率多淫於异端,失於伪巧,诡而不正,驳而不纯,弗畔夫道固鲜。
人苟用之以求致治,殆犹适燕而南其辕乎。
阐天地之隐,发物理之微,究人事之变,喻焉而当,辩焉而彰,简而严,博而切,反覆以尽乎古今,恳到以中乎要会,不袭履陈腐,而於圣贤之道若合符节,无一不可宜於行,近世以来未有如《郁离子》之善者也。
夫郁郁,文也;明两,离也;郁离者文明之谓也。
非所以自号,其意谓天下后世若用斯言,必可底文明之治耳!呜呼,此宁虚语哉?从善步尝受读,叹其义趣幽赜,岐绪浩穰,或引而不发,或指近而归近,懵乎莫测其所以然,逮阅之之久,触类而求,然后稍得窥夫涯涘。
窃譬诸医师之宠,一药必治一病,玉石、草木、禽兽之属皆可以已疾延年,无长物也。
此其为书所以深得古君子立言之旨,使其得君而措於用,其文明之治益天下后世为不薄,讵止度越诸子而已耶?是书为诚意伯刘先生所著,先生尝自任以天下之重。
於经纶之道,开物成务之学,素所蓄有,曾有以其概翊当今之运,辅大明之业,昭昭矣存诸方册者。
故御史中丞龙泉章公虽已刊置乡塾,然未盛行於世。
先生之子仲璟与其兄之于荐谋重刻以传。
嗟呼,兹岂一家得而私之者哉!僭为叙其大略,俾贻方来云尔。
翰林国史院编修官诸生吴从善序。
徐一夔《郁离子》序《郁离子》者,诚意伯刘公在元季时所著之书也。
公学足勘探三才之奥,识足以达万物之情,气足以夺三军之帅,以是自许,卓然立于天地之间,不知自视与古之豪杰何如也。
年二十己登进士第,有志於尊主庇民。
当是时,其君不以天下繁念虑,官不择人,例以常格处之,噤不能有为。
已而南北绎骚,公慨然有澄清之志,藩阃方务治兵,辟公参赞,而公锐欲以功业自见,累建大议,皆匡时之长策。
而当国者乐因循而悦苟且,抑而不行,公遂弃官去,屏居青田山中,发愤著书,此《郁离子》之所以作也。
郁离者何?离为火,文明之象,用之其文郁郁然,为盛世文明之治,故曰《郁离子》。
其书总为十卷,分为十八章,散为一百九十五条,多或千言,少或百字,其言详於正己、慎微、修纪、还利、尚诫、量敌、审势、用贤、治民,本乎仁义道德之懿,明乎吉凶祸福之几,审乎古今成败得失之迹,大慨矫元室之弊。
有激而言也。
牢笼万汇,洞释群疑,辨博奇诡,巧于比喻,而不失乎正。
骤而读之,其锋凛然,若太阿出匣,若不可玩;徐而思之,其言确然,凿凿乎如药石之必治病,断断乎如五谷之必疗饥而不可无者也。
岂若管、商之功利,申、韩之刑名,仪、秦之捭阖,孙、吴之阴谋,其说诡于圣人,务以智数相高,而不自以为非者哉!见是书者皆以公不大用为憾,讵知天意有在,挈而畀之维新之朝乎。
皇上龙兴,卒以宏谟伟略,辅翼兴运,及定功行赏,疏土分封,遂膺五等之爵,与元勋大臣,丹书铁券联休共美于无穷,不其盛哉!《传》有之曰:“楚虽有材,晋实用之。
”公之谓也。
初公著书本有望於天下后世,讵意身亲用之。
虽然公之事业具于书,此元之所以亡也;公之书见于事业,此皇明之所以兴也。
呜呼,一人之用舍有关于天下国家之故,则是书也岂区区一家言哉!一夔蚤尝受教于公,后谒公金陵官寺,出是书以见教,一夔骇所未见,愧未能悉其要领。
今公已薨,其子仲璟惧其散轶,以一夔於公有相从之好,俾为之序。
顾一夔何敢序公之书,然得系名于简编之末,亦为荣幸,因不让而序之。
公讳基,字伯温,括苍人。
若其言行之详,官勋之次,则具在国史,兹不著。
洪武十九年冬十有一月,门生杭州府儒学教授天台徐一夔谨序。
大家还在搜