下载百度汉语App
名师好课免费看

拼音
zhī
yán
fēng
xiān
shēng
zhī
suǒ
zhù
xiān
shēng
huì
hóng
rén
zhòng
wén
dìng
gōng
zhī
zi
yòu
zhì
dào
cháng
jiàn
yáng
zhōng
xiān
shēng
jīng
shī
yòu
cóng
hóu
shī
shèng
xiān
shēng
jīng
mén
ér
wén
dìng
gōng
zhī
xué
yōu
yōu
nán
shān
zhī
xià
èr
shí
nián
wán
xīn
shén
míng
shě
zhòu
xíng
suǒ
zhī
qīn
qiè
zhì
dào
tài
jīng
wēi
zhī
yùn
qióng
huáng
wáng
zhì
zuò
zhī
duān
zōng
shì
lùn
yuán
guàn
jīn
zhǐ
rén
zhī
piān
jiàn
tiān
zhī
quán
xíng
ér
xià
zhě
ér
shēng
xiù
zhī
miào
shǐ
使
xué
zhě
yàn
duān
zhī
yuǎn
ér
zào
gāo
shēn
zhī
yòng
gāi
bèi
ér
xíng
wǎn
suì
cháng
bèi
zhào
zhǐ
xìng
qǐn
zào
cháo
ér
shì
shū
nǎi
píng
zhī
suǒ
zhe
yán
yuē
jīng
chéng
dào
xué
zhī
shū
yào
zhì
zhì
zhī
shī
guī
rán
xiān
shēng
zhī
měi
wéi
wèi
dǎi
yóu
shí
yǒu
suǒ
gēng
dìng
gài
wèi
tuō
gǎo
稿
ér
shǒu
huò
wèn
shì
yuē
lún
shū
wèi
cháng
míng
yán
xìng
ér
zi
zhōng
yōng
shǒu
zhāng
yán
zhī
zhì
mèng
zi
shǐ
dào
xìng
shàn
rán
wèi
shuō
jiǎn
jīn
xiān
shēng
shì
shū
lùn
xìng
xiáng
yān
nǎi
shèng
xián
zhī
shì
yīng
zhī
yuē
suī
wèi
cháng
zhǐ
yán
xìng
ér
zi
gòng
gài
cháng
shí
zhī
yuē
zhī
wén
zhāng
ér
wén
zhī
yán
xìng
tiān
dào
ér
wén
shì
zhēn
ér
wén
zāi
gài
zhī
wén
zhāng
fēi
xìng
tiān
dào
zhī
liú
xíng
zhì
mèng
zi
zhī
shí
yáng
zhū
gào
zi
zhī
shuō
bìng
xīng
mèng
zi
xué
zhě
zhī
huò
ér
zhī
suǒ
zhǐ
shì
zhǐ
shì
běn
ér
yán
zhī
gài
yǒu
yān
ěr
yòu
kuàng
jīn
zhī
duān
zhí
wéi
shí
xīn
jiàn
xìng
shuō
zhōu
zhāng
xióng
dàn
yòu
fēi
dāng
shí
zhī
gāo
míng
zhī
shì
wǎng
wǎng
wén
ér
zhī
jiān
sàng
běn
xīn
wàn
shì
huī
chí
háo
zhī
chà
xiāo
rǎng
zhī
miù
huò
gài
yǒu
shèng
yán
zhě
xiān
shēng
yòu
ér
wàng
yán
zāi
yán
yǒu
yuē
chéng
chéng
tiān
xià
zhī
xìng
xìng
tiān
xià
zhī
yǒu
qíng
xiào
tiān
xià
zhī
dòng
ér
zhī
yuē
xīn
miào
xìng
qíng
zhī
yòu
yuē
chéng
zhě
mìng
zhī
dào
zhōng
zhě
xìng
zhī
dào
rén
zhě
xīn
zhī
dào
ér
zhī
yuē
wéi
rén
zhě
wèi
néng
jìn
xìng
zhì
mìng
xué
zhě
chéng
néng
yīn
yán
ér
jīng
chá
shì
tīng
yán
dòng
zhī
jiān
zhuó
rán
xīn
zhī
suǒ
wéi
miào
xìng
mìng
zhī
gài
shí
ér
xiān
shēng
zhī
suǒ
rén
zhě
ér
yán
ruò
nǎi
ér
sòng
yán
zhī
qiú
rén
ér
zuò
tán
xìng
mìng
liú
duān
zhī
guī
shì
qǐng
huò
dēng
mén
dào
zhī
huì
jiā
qià
zhōng
wéi
mǐn
yǒu
zhī
zhé
shū
tóng
zhì
wěi
zhī
zuì
suǒ
ér
yān
mén
rén
guǎng
广
hàn
zhāng
shì
sòng
jǐng
fēng
xiān
shēng
zhī
yán
juǎn
yòu
fēng
xiān
shēng
zhī
yán
shū
chuán
shì
shí
shèn
jiǔ
fán
hòu
xué
zhī
luò
zhě
jiē
zhī
jìng
xìn
xíng
zhū
zhī
yǒu
kǒng
shì
ér
xiāng
xué
zhě
huò
wèi
jiàn
yān
mǒu
shòu
shū
nán
xuān
xiān
shēng
jǐn
wěi
诿
zhū
tóng
zhì
wāng
qǐn
guǎng
广
chuán
shí
dǎng
zhī
shì
yǒu
wén
zhě
yǒu
xué
wèn
zhě
yǒu
cái
yǒu
zhì
ér
shì
zhě
yǒu
gāng
zhèng
náo
tián
tuì
退
yǒu
shǒu
wēn
hòu
ér
guǎ
guò
zhě
jiē
zhī
dào
jiàn
zhōng
shēn
gēn
běn
zhī
xiāo
zhī
shǒu
guān
zhōng
kòu
xún
zhī
shǒu
nèi
shù
zhī
suǒ
shuì
jià
rán
zhōng
shēn
zhī
suǒ
guī
zhú
zhōu
wén
juǎn
sòng
zhēn
xiù
zi
zhī
yán
gǎo
稿
mèng
zi
zhī
yín
xié
dùn
wèi
zhī
yán
zi
zhī
shū
shì
míng
zhě
suǒ
biàn
duān
zhī
yán
shèng
rén
yáng
zhī
hài
kǒng
zi
zhī
dào
zhe
zhī
yán
shū
zhū
bǎi
jiā
zhī
xié
shuō
ér
zhī
xiáng
yān
gài
mèng
zi
xué
zhě
chéng
néng
shēn
wèi
zhǐ
dào
zhī
zhèng
qiě
duān
zhī
piān
ér
xiǎo
ruò
biàn
bái
hēi
ruò
shù
èr
xiāo
jūn
dìng
suǒ
cáng
zhēn
gǎo
稿
shì
jìng
bài
ér
shū
hòu

知言,五峰胡先生之所著也。
先生讳宏,字仁仲,文定公之季子也。
自幼志于大道,尝见杨中立先生于京师,又从侯师圣先生于荆门,而卒傅文定公之学。
优悠南山之下余二十年。
玩心神明,不舍昼夜,力行所知,亲切至到,析太极精微之蕴,穷皇王制作之端,综事理论一原,贯古今于一息,指人欲之偏以见天理之全,即形而下者而发无声无臭之妙。
使学者验端倪之不远,而造高深之无极。
体用该备,可举而行。
晚岁尝被召旨,不幸寝疾,不克造朝而卒。
是书乃其平日之所自着。
其言约,其义精,诚道学之枢要,制治之蓍龟也。
然先生之意,每自以为未足,逮其疾革,犹时有所更定,盖未及脱稿而已启手足矣。
或问于栻曰:论语一书,未尝明言性,而子思中庸,独于首章言之。
至于孟子,始道性善。
然其为说则已简矣。
今先生是书于论性特详焉,无乃与圣贤之意异乎?栻应之曰:无以异也。
夫子虽未尝指言性,而子贡盖尝识之曰:夫子之文章,可得而闻也,夫子之言性与天道,不可得而闻也。
是岂真不可得而闻哉?盖夫子之文章无非性与天道之流行也。
至孟子之时,如杨朱、墨翟、告子之徒,异说并兴。
孟子惧学者之惑而莫知所止也,于是指示大本而极言之,盖有不得已焉耳矣。
又况今之异端直自以为识心见性?其说诪张雄诞,又非当时之比,故高明之士往往乐闻而喜趋之。
一溺其间,则丧其本心,万事隳弛。
毫厘之差,霄壤之谬。
其祸盖有不可胜言者。
先生于此又乌得而忘言哉!故其言有曰:“诚成天下之性,性立天下之有,情效天下之动。
”而必继之曰“心妙性情之德。
”又曰“诚者,命之道乎;中者,性之道乎;仁者,心之道乎。
”而必继之曰“惟仁者为能尽性至命。
”学者诚能因其言而精察于视听言动之间,卓然如夫心之所以为妙,则性命之理盖可默识。
而先生之意所以不异于古人者,亦可得而言矣。
若乃不得其意而徒诵其言,不知求仁而坐谈性命,则几何其不流于异端之归乎!栻顷获登门,道义之诲,浃洽于中,自惟不敏,有负夙知,辄序遗书,贻于同志。
不韪之罪,所不得而辞焉。
门人广汉张栻宋吴儆题五峰先生知言卷末右五峰先生知言一书,传于世,实甚久。
凡后学之自伊洛者皆知,敬信服行,如洙泗之有孔氏,而吾乡学者或未见焉。
某受此书于南轩先生,谨诿诸同志汪伯虞锓木,以广其传。
异时吾党之士有文词者、有学问者、有才有智而可与立事者,有刚正不挠、恬退有守、温厚而寡过者,皆知以此道见终身根本之地,如萧何之守关中,寇恂之守河内,则庶几乎知所税驾。
不然吾惧其终身之无所归也。
竹洲文集卷七宋真德秀跋胡子知言稿孟子以知诐淫邪遁为知言,胡子之书以是名者,所以辨异端之言与吾圣人异也。
杨墨之害不熄,孔子之道不着,故知言一书于诸子百家之邪说,辞而辟之,极其详焉。
盖以继孟子也。
学者诚能深味其指,则于吾道之正且大,异端之偏而小,若辨白黑,若数一二矣。
萧君定夫以其所藏真稿示余,敬拜而书其后。
大家还在搜