下载百度汉语App
名师好课免费看

修养

【作者】刘叉 【朝代】
拼音
sǔn
shén
zhōng
tán
kōng
guī
mìng
tāi
zhōng
shén
西
dōng
yān
shōu
yún
sàn
méng
méng
cháng
lìng
wēi
wēi
fēng
mián
mián
duàn
dào
chōng
shì
rén
féng
féng
huí
cún
xiǎng
huí
chū
zhǐ
zhī
qiè
wàng
qiè
jué
sǔn
quàn
jūn
xiū
zhēn
shí
zhēn
shì
shàng
dào
rén
duō
rén
jiào
luàn
shén
néng
jiān
shēn
xīn
tián
yǒu
líng
zhēn
zāi
yǒu
qīn
míng
zhēn
suí
āi
chén

损神终日谈虚空,不必归命于胎中。我神不西亦不东,
烟收云散何濛濛。尝令体如微微风,绵绵不断道自冲。
世人逢一不逢一,一回存想一回出。只知一切望一切,
不觉一日损一日。劝君修真复识真,世上道人多忤人,
披图醮录益乱神。此法那能坚此身,心田自有灵地珍。
惜哉自有不自亲,明真汩没随埃尘。
作者介绍
刘叉,唐代诗人。生卒年、字号、籍贯等均不详。活动在元和年代。他以“任气”著称,喜评论时人。韩愈善接天下士,他慕名前往,赋《冰柱》、《雪车》二诗,名出卢仝、孟郊二人之上。后因不满韩愈为谀墓之文,攫取其为墓铭所得之金而去,归齐鲁,不知所终。 百科详情>>
大家还在搜