下载百度汉语App
名师好课免费看

拼音
quàn
cǎo
tíng
zuò
běi
shǐ
yǎn
wèn
shì
dōng
西
wèi
zhì
zhōu
suí
chū
xīng
wáng
zhì
luàn
zhī
bèi
zài
yuǎn
jìn
zhēng
xiān
zhī
wèi
kuài
nán
cháo
shǐ
wèi
néng
jiān
zài
lǎn
zhī
huái
怀
rén
yóu
wèi
yàn
qiě
lái
yǎn
zhī
quē
yóu
wèi
wèi
bèi
nǎi
quàn
zuò
nán
shǐ
yǎn
fán
sān
shí
èr
juǎn
dōng
jìn
zhī
sòng
liáng
chén
èr
bǎi
nián
fèi
xīng
shàn
bāo
luó
róng
guàn
lǎng
zhǐ
shàng
luó
wén
chí
běi
shǐ
zhī
hòu
wèi
zhī
liǎng
měi
huò
wèi
nán
cháo
fēng
shàng
xián
zhě
xuán
xiào
zhě
dān
shēng
suǒ
shì
lèi
jiē
fēng
liú
huà
bǐng
suǒ
wèi
liù
cháo
jīn
fěn
shì
zài
zhī
shū
kǒng
guān
zhě
fēi
méi
yǐn
shēng
zhī
ér
zhī
fǎn
fēi
zuò
shū
zhě
zhī
guò
yīng
zhī
yuē
zi
jiàn
zhī
xiǎo
yǒu
guó
jiā
yǒu
xīng
ér
zhèng
lìng
zhī
shì
fēi
fēng
zhī
chún
báo
yuè
zhī
fèi
gōng
wéi
zhī
shū
yān
xīng
yǒu
suǒ
xīng
wáng
yǒu
suǒ
wáng
shì
ér
zhě
shì
ér
shī
yǐng
xiǎng
xiāng
suí
ruò
bào
rán
yuè
zhě
shì
jiū
yóu
qiú
xīn
fán
zhèng
xīn
xiū
shēn
jiā
zhì
guó
píng
tiān
xià
zhī
dào
shì
zài
nìng
zhí
jīn
fěn
liǎng
gài
zhī
qiě
shèng
rén
shān
shī
fèi
zhèng
wèi
shì
quàn
chéng
zhī
shì
shū
zhī
zuò
yóu
shì
ér
kuàng
huāng
yín
chǐ
zhī
shì
zhèng
shǐ
bìng
zài
zhī
néng
jǐn
zhī
fǒu
huò
yīng
nǎi
shū
zhī
biàn
jiǎn
duān
qián
lóng
liù
shí
nián
suì
zài
mǎo
sān
yuè
wàng
qián
bǎo
shàn
zhuàn

余既劝草亭作《北史演义》问世,自东、西魏以至周、齐及于隋初,其兴亡治乱之故,已备载无遗,远近争先睹之为快矣。
特南朝始末,未能兼载,览古之怀,人犹未餍。
且于补古来演义之阙,犹为未备也。
乃复劝其作《南史演义》,凡三十二卷。
自东晋之季,以迄宋、齐、梁、陈,二百余年,废兴递嬗,无不包罗融贯,朗如指上罗纹。
持此以续《北史》之后,可谓合之两美矣。
或谓南朝风尚,贤者鹜于玄虚,不肖者耽于声色,所遗事迹,类皆风流话柄,所谓六朝金粉是也。
载之于书,恐观者色飞眉舞,引于声色之途而不知返,讵非作书者之过耶?余应之曰:“嘻!子何见之小也?夫有此国家,即有兴替。
而政令之是非,风俗之淳薄,礼乐之举废,宫闱之淑慝,即于此寓焉。
其兴也,必有所以兴;其亡也,必有所以亡。
如是而得者,亦如是而失。
影响相随,若报复然。
阅者即其事以究其故,由其故以求其心,则凡正心、修身、齐家、治国、平天下之道,胥于是乎在。
宁可执‘金粉’两字概之耶?且圣人删《诗》,不废《郑》、《卫》,亦以示劝惩之意。
是书之作,亦犹是而已矣。
况荒淫侈靡之事,正史亦并载之,其能尽弃之否耶?”或无以应,乃书之以弁于简端。
乾隆六十年岁在乙卯三月望前一日,愚弟许宝善撰。
大家还在搜