下载百度汉语App
名师好课免费看

苏端、薛复筵简薛华醉歌

【作者】杜甫 【朝代】
拼音
wén
zhāng
yǒu
shén
jiāo
yǒu
dào
duān
zhī
míng
zǎo
ài
mǎn
táng
jǐn
háo
hàn
kāi
yán
shàng
fāng
cǎo
ān
jiàn
yuǎn
méi
luàn
chā
fán
huā
xiàng
qíng
hào
qiān
yóu
cán
jiù
bīng
xuě
bǎi
qiě
shì
kāi
huái
怀
bào
chuí
lǎo
è
wén
zhàn
bēi
shāng
wèi
huǎn
yōu
xīn
dǎo
shào
nián
zòng
tán
xiào
kàn
xíng
róng
gǎo
zuò
zhōng
xuē
huá
shàn
zuì
zuò
fēng
lǎo
jìn
lái
hǎi
nèi
wèi
cháng
shān
dōng
bái
hǎo
liú
shěn
xiè
wèi
gōng
cái
jiān
bào
zhāo
chóu
jué
dǎo
zhū
shēng
jǐn
xīn
zhī
wàn
shì
zhōng
shāng
bǎo
hān
luò
西
fēng
lái
yuàn
chuī
shuǐ
tiān
jīn
bēi
miǎn
zhī
jiǔ
cháng
kuài
zhī
qióng
chóu
ān
zài
zāi
shí
qiū
jǐng
rén
bái
shēng
qīng
tái
yǐn
lìng
xīn
āi

文章有神交有道,端复得之名誉早。爱客满堂尽豪翰,
开筵上日思芳草。安得健步移远梅,乱插繁花向晴昊。
千里犹残旧冰雪,百壶且试开怀抱。垂老恶闻战鼓悲,
急觞为缓忧心捣。少年努力纵谈笑,看我形容已枯槁。
坐中薛华善醉歌,歌辞自作风格老。近来海内为长句,
汝与山东李白好。何刘沈谢力未工,才兼鲍昭愁绝倒。
诸生颇尽新知乐,万事终伤不自保。气酣日落西风来,
愿吹野水添金杯。如渑之酒常快意,亦知穷愁安在哉。
忽忆雨时秋井塌,古人白骨生青苔,如何不饮令心哀。
作者介绍
杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称杜工部、杜少陵等,唐朝河南府巩县(河南郑州巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”。杜甫忧国忧民,人格高尚,约1400余首诗被保留了下来,集为《杜工部集》,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。 百科详情>>