下载百度汉语App
名师好课免费看

拼音
shī
rén
měi
zhōu
gōng
ér
biān
dòu
yǒu
jiàn
è
fán
ér
yuē
shū
bài
zhī
yǐn
shí
ruò
shì
zhòng
ruò
chēng
dǐng
pēng
shū
chēng
yán
méi
xiāng
dǎng
nèi
suǒ
suǒ
yán
zhī
mèng
zi
suī
jiàn
yǐn
shí
zhī
rén
ér
yòu
yán
wèi
néng
yǐn
shí
zhī
zhèng
jiàn
fán
shì
qiú
shì
chù
dōu
fēi
yán
zhōng
yōng
yuē
rén
yǐn
shí
xiān
néng
zhī
wèi
diǎn
lùn
shì
zhǎng
zhě
zhī
chǔ
sān
shì
zhǎng
zhě
zhī
shí
rén
jìn
fèi
jiē
yǒu
yān
wèi
cháng
gǒu
qiě
zi
rén
ér
shàn
shǐ
使
fǎn
zhī
ér
hòu
zhī
shèng
rén
zhī
wēi
shàn
rén
shì
zhǐ
měi
shí
mǒu
shì
ér
bǎo
shǐ
使
jiā
chú
wǎng
zào
zhí
zhī
shí
nián
lái
zhòng
měi
yǒu
xué
jiù
zhě
yǒu
shí
fēn
zhōng
liù
zhě
yǒu
jǐn
èr
sān
zhě
yǒu
jìng
shī
chuán
zhě
dōu
wèn
fāng
lüè
ér
cún
zhī
suī
shèn
shěng
zài
mǒu
jiā
mǒu
wèi
zhì
jǐng
xíng
jué
hào
xué
zhī
xīn
shì
suī
xiàn
shēng
chú
míng
shǒu
zuò
shū
duō
chū
wèi
zhuān
qiú
zhī
zhǐ
rán
néng
yóu
zhāng
zhōng
yuán
miù
lín
shí
zhì
zhǐ
míng
huò
yuē
rén
xīn
tóng
miàn
zi
néng
tiān
xià
zhī
kǒu
jiē
zi
zhī
kǒu
yuē
zhí
yuǎn
suī
néng
qiáng
tiān
xià
zhī
kǒu
tóng
shì
ér
qiě
tuī
shí
yǐn
suī
wēi
ér
zhōng
shù
zhī
dào
jǐn
hàn
zāi
ruò
shuō
suǒ
zài
yǐn
shí
zhī
shū
sān
shí
zhǒng
méi
gōng
wēng
yǒu
chén
yán
céng
qīn
shì
zhī
jiē
kuò
ér
zhē
kǒu
bàn
lòu
huì
yān

诗人美周公而日“笾豆有践”,恶凡伯而曰“彼疏斯稗”。
古之于饮食也若是重乎?他若《易》称“鼎烹”,《书》称“盐梅”,《乡党》、《内则》琐琐言之。
孟子虽贱“饮食之人”,而又言饥渴未能得饮食之正。
可见凡事须求一是处,都非易言。
《中庸》曰:“人莫不饮食也,鲜能知味也。
”《典论》日:“一世长者知居处,三世长者知服食。
”古人进离肺,皆有法焉,未尝苟且。
“子与人歌而善,必使反之,而后和之。
”圣人于一艺之微,其善取于人也如是。
余雅慕此旨,每食于某氏而饱,必使家厨往彼灶觚,执弟子之礼。
四十年来,颇集众美。
有学就者,有十分中得六七者,有仅得二三者,亦有竟失传者。
余都问其方略,集而存之。
虽不甚省记,亦载某家某味,以志景行。
自觉好学之心,理宜如是。
虽死法不足以限生厨,名手作书,亦多出入,未可专求之于故纸;然能率由;日章,终元大谬,临时治具,亦易指名。
或曰:“人心不同,各如其面。
子能必天下之口,皆子之口乎?”曰:“执柯以伐柯,其则不远。
吾虽不能强天下之口与吾同嗜,而姑且推己及物;则食饮虽微,而吾于忠恕之道,则已尽矣。
吾何憾哉!”若夫《说郛》所载饮食之书三十余种,眉公。
笠翁,亦有陈言。
曾亲试之,皆阔于鼻而蜇于口,大半陋儒附会,吾无取焉。
大家还在搜