下载百度汉语App
名师好课免费看

开德天王台诗

【作者】李若水 【朝代】
拼音
hái
jiā
shí
zuò
jǐng
běi
fēng
chuī
shàng
gāo
tái
tíng
tíng
hán
guāng
cǎi
báo
kōng
yún
yǐng
pái
huái
bàn
zhé
lǎo
xián
què
shí
dào
lái
shā
fēi
yǎn
zhǎn
jìn
zhì
lóu
xiàng
zhēng
cuī
wéi
rén
tiān
yún
shuǐ
tóng
bèi
jiǔ
liáo
kāi
xiōng
zhōng
dié
tīng
jiāo
xià
páng
rén
cháo
hóng
mǎn
sāi
西
bǎi
shuǐ
zuò
jiè
běi
chéng
wàn
yān
chéng
duī
shí
nián
huáng
shuāng
qióng
jīn
shuāng
tái
dēng
gāo
néng
bèi
shì
dàn
liú
qiáng
wēi
hòu
zhòng
lái
shí
zuò
shān
yīn
chén
kōng
āi

还家十日坐井底,北风吹我上高台。
亭亭寒日光彩薄,幕空云影低徘徊。
半折老木卧崖腹,衔枯野鹊时到来。
沙飞客眼展不尽,雉楼向我争崔嵬。
故人天涯云水隔,童背酒壶聊自开。
胸中叠厅浇不下,旁人已潮红满腮。
西湖百步水作界,北城万瓦烟成堆。
十年黄土涴双足,把筇今日踏霜苔。
登高能赋我辈事,莫惜淡墨留墙隈。
后日重来拂石坐,山阴陈迹空自哀。