下载百度汉语App
名师好课免费看

烛影摇红·乍冷还暄

【作者】赵以夫 【朝代】
拼音
zhà
lěng
hái
xuān
xiǎo
chūn
shí
hòu
jīn
zhāo
zhuǎn
sān
fēn
èr
fēn
xiū
jìng
qīng
shuāng
mǎn
yún
chuí
zhǎn
ǎi
chuāng
míng
hóng
lín
chū
nuǎn
lǎo
lái
huó
zhuó
jiǔ
sān
bēi
huáng
tíng
juàn
wàn
guān
shuò
fēng
chuī
dào
biān
shēng
yuǎn
lóu
shù
guī
hóng
鸿
shuí
huì
chóu
shēn
qiǎn
zuì
shān
hán
duǎn
dàn
méi
huā
xiāng
kàn
suì
wǎn
rén
jīn
qiǎo
zhuàn
yīng
màn
diào
zhēng
yàn

乍冷还暄,小春时候今朝转。三分历日二分休,镜里清霜满。云幕低垂不展。矮窗明、红麟初暖。老来活计,浊酒三杯,黄庭一卷。
万里关河,朔风吹到边声远。倚楼脉脉数归鸿,谁会愁深浅。最苦山寒日短。但梅花、相看岁晚。何人金屋,巧啭歌莺,慢调筝雁。
作者介绍
赵以夫(1189-1256),字用父,号虚斋,福建长乐人。南宋嘉定十年(1217)进士。历知邵武军、漳州,皆有治绩。嘉熙初(1237),为枢密都承旨兼国史院编修官。二年,知庆元府兼沿海制置副使,四年,复除枢密都承旨,淳祐五年(1245),出知建康府,七年,知平江府。以资政殿学士致仕。 百科详情>>
大家还在搜