下载百度汉语App
名师好课免费看

悼亡诗三首

【作者】潘安 【朝代】魏晋
拼音
rěn
rǎn
dōng
chūn
xiè
hán
shǔ
liú
zhī
zi
guī
qióng
quán
zhòng
rǎng
yǒng
yōu
huái
怀
shuí
cóng
yān
liú
mǐn
gōng
cháo
mìng
huí
xīn
fǎn
chū
wàng
rén
shì
xiǎng
suǒ
wéi
píng
fǎng
hàn
yǒu
liú
fāng
wèi
xiē
guà
yóu
zài
chàng
huǎng
huò
cún
huí
huáng
chōng
jīng
hàn
lín
niǎo
shuāng
zhāo
zhǐ
yóu
chuān
zhōng
chūn
fēng
yuán
lái
chén
liù
chéng
yán
qǐn
shí
wàng
shěn
yōu
yíng
shù
yǒu
shí
shuāi
zhuāng
fǒu
yóu
jiǎo
jiǎo
chuāng
zhōng
yuè
zhào
shì
nán
duān
qīng
shāng
yīng
qiū
zhì
shǔ
suí
jié
lán
lǐn
lǐn
liáng
fēng
shēng
shǐ
jué
xià
qīn
dān
yuē
zhòng
kuàng
shuí
tóng
suì
hán
suì
hán
tóng
lǎng
yuè
lóng
lóng
zhǎn
zhuǎn
zhěn
zhǎng
diàn
jìng
chuáng
kōng
chuáng
kōng
wěi
qīng
chén
shì
lái
bēi
fēng
shì
líng
fǎng
ěr
róng
jīn
cháng
tàn
jué
zhān
xiōng
zhān
xiōng
ān
néng
bēi
huái
怀
cóng
zhōng
qǐn
xīng
cún
xíng
yīn
yóu
zài
ěr
shàng
cán
dōng
mén
xià
kuì
méng
zhuāng
zi
shī
yán
zhì
zhì
nán
mìng
nài
zhǎng
lìng
yào
líng
yùn
tiān
jié
dài
qiān
shì
zhāo
níng
liè
liè
fēng
nài
dào
shū
róng
yǒng
qián
niàn
zuó
shuí
zhī
suì
gǎi
cóng
cháo
zhèng
āi
xīn
zhì
yīn
chóu
zhāng
fáng
shuò
wàng
lín
ěr
ěr
shí
shuò
wàng
jǐn
qīn
shang
huǐ
chè
qiān
zài
yǐn
wěi
wěi
yuè
zhōu
xiāng
mǐn
bēi
huái
怀
gǎn
lái
yīng
qíng
yǔn
jià
yán
zhì
dōng
wàng
fén
zhěn
pái
huái
jiān
rěn
pái
huái
rěn
chí
chú
luò
wěi
shān
gāi
dài
fén
hún
qióng
qióng
ān
zhī
líng
tóu
xīn
zūn
cháo
mìng
huī
qiáng
jiù
chē
shuí
wèi
gōng
yuǎn
bēi
yǒu

其一
荏苒冬春谢,寒暑忽流易。
之子归穷泉,重壤永幽隔。
私怀谁克从,淹留亦何益。
僶俛恭朝命,回心反初役。
望庐思其人,入室想所历。
帏屏无髣髴,翰墨有馀迹。
流芳未及歇,遗挂犹在壁。
怅恍如或存,回惶忡惊惕。
如彼翰林鸟,双栖一朝只。
如彼游川鱼,比目中路析。
春风缘隙来,晨霤承檐滴。
寝息何时忘,沈忧日盈积。
庶几有时衰,庄缶犹可击。
其二
皎皎窗中月,照我室南端。
清商应秋至,溽暑随节阑。
凛凛凉风升,始觉夏衾单。
岂曰无重纩,谁与同岁寒。
岁寒无与同,朗月何胧胧。
展转盻枕席,长簟竟床空。
床空委清尘,室虚来悲风。
独无李氏灵,髣髴覩尔容。
抚衿长叹息,不觉涕沾胸。
沾胸安能已,悲怀从中起。
寝兴目存形,遗音犹在耳。
上惭东门吴,下愧蒙庄子。
赋诗欲言志,此志难具纪。
命也可奈何,长戚自令鄙。
其三
曜灵运天机,四节代迁逝。
凄凄朝露凝,烈烈夕风厉。
奈何悼淑俪,仪容永潜翳。
念此如昨日,谁知已卒岁。
改服从朝政,哀心寄私制。
茵帱张故房,朔望临尔祭。
尔祭讵几时,朔望忽复尽。
衾裳一毁撤,千载不复引。
亹亹朞月周,戚戚弥相愍。
悲怀感物来,泣涕应情陨。
驾言陟东阜,望坟思纡轸。
徘徊墟墓间,欲去复不忍。
徘徊不忍去,徙倚步踟蹰。
落叶委埏侧,枯荄带坟隅。
孤魂独茕茕,安知灵与无。
投心遵朝命,挥涕强就车。
谁谓帝宫远,路极悲有余。
作者介绍
潘安即西晋著名文学家潘岳、岳字安仁,河南荥阳中牟(今河南郑州中牟大潘庄)人,出生于河南巩县(今河南郑州巩义)。潘安之名始于杜甫《花底》诗“恐是潘安县,堪留卫玠车。”后世遂以潘安称焉。美姿仪,少以才名闻世,岳二十岁,时晋武帝躬耕藉田,岳作赋以美其事,洒洒千言,辞藻优美,为众所疾,遂十年不得升迁。岳三十余岁出为河阳县令,令全县种桃花,遂有“河阳一县花”之典故。岳在任上有政绩,太傅杨骏引岳为太傅主簿。骏被诛,岳除名。岳性轻躁,趋于世利,与石崇等谄事贾谧,每候其出,辄望尘而拜。与石崇、陆机、刘琨、左思并为“贾谧二十四友”岳为其首。赵王伦篡位,孙秀专政,遇害夷三族。 百科详情>>
大家还在搜