下载百度汉语App
名师好课免费看

病后遇王倚饮,赠歌

【作者】杜甫 【朝代】
拼音
lín
jiǎo
fèng
zuǐ
shì
shí
jiān
jiāo
xián
jiàn
shàng
kàn
wáng
shēng
bào
huái
怀
zài
yóu
xiàn
qiě
wáng
shēng
wèi
chóu
zhī
jiàn
zi
gān
pín
jiàn
jiàn
dòng
něi
chǐ
duō
bìng
shěn
nián
jiàn
wáng
shēng
guài
yán
è
yún
zhěn
jiān
nán
biàn
nüè
sān
qiū
shú
rěn
hán
bǎi
xiāng
jiāo
zhàn
tóu
bái
yǎn
àn
zuò
yǒu
zhī
ròu
huáng
zhòu
mìng
xiàn
线
wéi
shēng
āi
wèi
píng
wèi
zhì
měi
yáo
shàn
qiǎn
rén
xiàng
shì
shē
xiāng
jīng
huàn
chū
fáng
qīn
zhuàn
cháng
ān
dōng
suān
qiě
绿
jīn
chéng
jìng
liàn
jiān
qiú
háo
qiě
xiān
dòu
jiǔ
xié
zhōng
yàn
rén
qíng
wǎn
shuí
shì
lìng
shǒu
jiǎo
qīng
xuán
lǎo
wèi
xìn
dāng
shí
kuàng
shēn
juàn
dàn
shǐ
使
cán
nián
bǎo
chī
fàn
zhǐ
yuàn
shì
cháng
xiāng
jiàn

麟角凤觜世莫识,煎胶续弦奇自见。尚看王生抱此怀,
在于甫也何由羡。且遇王生慰畴昔,素知贱子甘贫贱。
酷见冻馁不足耻,多病沈年苦无健。王生怪我颜色恶,
答云伏枕艰难遍,疟疠三秋孰可忍,寒热百日相交战。
头白眼暗坐有胝,肉黄皮皱命如线。惟生哀我未平复,
为我力致美肴膳。遣人向市赊香粳,唤妇出房亲自馔。
长安冬菹酸且绿,金城土酥静如练。兼求富豪且割鲜,
密沽斗酒谐终宴。故人情义晚谁似,令我手脚轻欲漩。
老马为驹信不虚,当时得意况深眷。但使残年饱吃饭,
只愿无事常相见。
作者介绍
杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称杜工部、杜少陵等,唐朝河南府巩县(河南郑州巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”。杜甫忧国忧民,人格高尚,约1400余首诗被保留了下来,集为《杜工部集》,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。 百科详情>>
大家还在搜