下载百度汉语App
名师好课免费看

答卢仝

【作者】孟郊 【朝代】
拼音
chǔ
shuǐ
shī
mèng
xuě
jiāng
zhí
gǒu
yǒu
cún
suǒ
fáng
gāo
chá
qīng
léng
hán
bīng
jiāng
qián
hòu
bīng
shān
shì
qiáng
shǎn
guài
qiān
shí
xíng
zhuàng
ān
liàng
yǒu
shí
chūn
jìng
bǎi
dào
shēng
fēi
yáng
qián
xiān
yán
lǎng
yǐn
cháng
wèi
jūn
qīng
hǎi
duō
wén
zhāng
tiān
xià
yuán
shān
xuě
áng
cáng
fán
jūn
qián
zhì
āi
lǎo
gèng
kuáng
kuáng
kuáng
shēng
yuán
fèng
huáng
fèng
dāng
lái
xiāo
zhí
chuāng
jūn
wén
zhēn
fèng
shēng
xuān
ài
mǎn
kēng
qiāng
luò
yǒu
líng
luò
jǐn
dǎi
bēi
zhòng
shāng
fèn
jiāng
bái
jiǎo
xiáng
zài
sān
quàn
xíng
hán
yǒu
dāo
qiāng
yǎng
cán
jūn
zi
duō
shèn
zuò
fēn
fāng

楚屈入水死,诗孟踏雪僵。
直气苟有存,死亦何所妨。
日劈高查牙,清棱含冰浆
前古后古冰,与山气势强。
闪怪千石形,异状安可量。
有时春镜破,百道声飞扬。
潜仙不足言,朗客无隐肠。
为君倾海宇,日夕多文章。
天下岂无缘,此山雪昂藏。
烦君前致词,哀我老更狂。
狂歌不及狂,歌声缘凤凰。
凤兮何当来,消我孤直疮。
君文真凤声,宣隘满铿锵。
洛友零落尽,逮兹悲重伤。
独自奋异骨,将骑白角翔。
再三劝莫行,寒气有刀枪。
仰惭君子多,慎勿作芬芳。
作者介绍
孟郊,(751~814),唐代诗人。字东野。汉族,湖州武康(今浙江德清)人,祖籍平昌(今山东临邑东北),先世居洛阳(今属河南)。唐代著名诗人。现存诗歌500多首,以短篇的五言古诗最多,代表作有《游子吟》。有“诗囚”之称,又与贾岛齐名,人称“郊寒岛瘦”。元和九年,在阌乡(今河南灵宝)因病去世。张籍私谥为贞曜先生。 百科详情>>
大家还在搜