下载百度汉语App
名师好课免费看

闻鴞

【作者】王禹偁 【朝代】
拼音
yuán
jīng
wàn
huì
máng
máng
wèi
guài
yǒu
chī
xiāo
wèi
ruì
chēng
fèng
huáng
fèng
huáng
shí
chū
wèi
shí
zhāng
shēng
zài
zōu
fēng
shū
yuǎn
fāng
míng
jiū
suí
yàn
cháo
liáng
piān
xuān
niǎo
què
chuān
穿
wèi
cháng
yòu
cóng
shì
shì
lái
nián
xiāng
gèng
zhí
chéng
míng
shì
yàn
wèi
yāng
shàng
lín
wén
yīng
zhuàn
qiǎo
shé
shēng
huáng
chī
xiāo
zhī
míng
wén
jiàn
shí
wèi
cháng
qǐng
nián
zhé
shāng
shān
tīng
zhī
bēi
liáng
jīn
chū
nèi
tíng
jùn
lái
yǒng
yáng
shuí
zhī
ěr
níng
jué
yíng
cháo
zài
chéng
qiáng
nián
jiā
shuì
jiàn
shǎo
qiū
jǐn
lòu
qiě
zhǎng
míng
xiào
shū
hán
wēi
shuāng
rén
yòu
zhì
zi
bàng
xīn
fēi
shì
miǎn
chāng
chāng
rén
shēng
zòng
bǎi
suì
ruò
shí
huǒ
guāng
jiān
yǒu
qióng
tōng
yōu
mèi
nán
liàng
ài
gāo
kuí
é
guān
shùn
táng
xiāo
sháo
wén
jiǔ
chéng
dān
xué
lái
qiāng
qiāng
yòu
ài
hóng
sàn
chén
wén
wáng
yuè
zhuó
tīng
shān
duō
shì
zhōu
dào
chāng
jiē
jiē
hàn
jiǎ
nián
shào
zhé
nán
huāng
yǒu
péng
niǎo
shèn
xiáng
huán
gōng
hóu
fàng
zhú
tóng
bāng
shēn
wén
niǎo
wéi
gōng
zhān
shang
hóu
jiǔ
lìng
yīn
fēi
xiáng
zuò
wén
zhī
shāng
suì
shǐ
使
è
niǎo
shēng
tīng
zhī
suǒ
shāng
zàn
huáng
biǎn
yuán
zhōu
huái
怀
xiāo
zāng
nǎi
zhī
xián
zhé
wèi
miǎn
huáng
kuàng
xiào
zhě
mào
chǒng
dēng
cháo
xíng
bào
guó
wéi
zhí
dào
móu
shēn
mèi
zhōu
fáng
nián
liǎng
chù
bìn
cāng
cāng
suī
pǐn
guān
xiāo
jǐn
bǎi
liàn
gāng
dāng
jiě
yìn
shòu
guī
tián
xiè
gāo
liáng
jiào
ér
qín
jià
gān
zāo
kāng
fèng
lái
fēi
qìng
hào
fēi
yāng
yōu
yóu
jǐn
tiān
nián
shēn
shì
wàng

元精育万汇,羽族何茫茫。
为怪有鸱鴞,为瑞称凤皇。
凤皇不时出,未识五色章。
吾生在邹鲁,风土殊远方。
鸣鸠随乳燕,日夕巢我梁。
翩翾杂鸟雀,穿屋率为常。
又从筮仕来,五年居帝乡。
更直入承明,侍宴趋未央。
上林闻莺啭,巧舌如笙簧。
鸱鴞徒知名,闻见实未尝。
顷年谪商山,听之已悲凉。
今兹出内庭,罚郡来永阳。
谁知尔鸋鴂,营巢在城墙。
年加睡渐少,秋尽漏且长。
鸣啸殊不已,历历含微霜。
孺人泣我右,稚子啼我傍。
吾心非达士,讵免亦伥伥。
人生纵百岁,忽若石火光。
其间有穷通,幽昧难自量。
我爱臯与夔,峨冠虞舜堂。
箫韶闻九成,丹穴来锵锵。
又爱闳与散,陈力遇文王
鸑鷟听岐山,多士周道昌。
嗟嗟汉贾谊,年少谪南荒。
故有鹏鸟赋,倚伏理甚详。
郇公暨邺侯,放逐同一邦。
夜深闻此鸟,韦公涕沾裳。
李侯举酒令,斯音非不祥。
坐客如不闻,罚之以巨觞。
遂使恶鸟声,听之靡所伤。
赞皇贬袁州,怀鴞义亦臧。
乃知昔贤哲,未免亦凄遑。
况予不肖者,冒宠登朝行。
报国惟直道,谋身昧周防。
四年两度黜,鬓发已苍苍。
虽得五品官,销尽百链钢。
何当解印绶,归田谢膏粱。
教儿勤稼穑,与妻甘糟糠。
凤来非我庆,号集非吾殃。
优游尽天年,身世俱可忘。
作者介绍
王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。 百科详情>>
大家还在搜