下载百度汉语App
名师好课免费看

朝中措·尔黄发

【作者】黄公度 【朝代】
拼音
ěr
huáng
sān
shòu
寿
zhī
zuò
péng
绿
qín
shuāng
jīn
zhī
bào
。”
cháng
yāo
gōng
zhì
yáng
wèi
kāi
yàn
lìng
hóng
chéng
xiàng
shì
dài
wéi
yún
:“
yún
wài
shén
xiān
ruò
shuǐ
hǎi
lǎo
zhì
shǐ
shí
kuí
xīng
。”
yòu
diào
lín
jiāng
xiān
yòu
shāng
yún
:“
běi
dǒu
nán
tóu
yún
sòng
rén
jiān
kuài
kuí
xīng
xiàng
lái
píng
dào
péng
yíng
tiān
shàng
lái
zuǒ
hǎi
biān
chéng
fāng
bīn
xiāng
zuò
suì
fēng
suí
shàn
liáng
shēng
qiě
yàn
yàn
yǐn
yáo
gōng
shí
nián
chí
fèng
zhǎo
wàn
péng
chéng
。”
gāo
yào
cuì
mǎn
quán
shuài
zhì
jiǔ
lìng
hóng
nèi
xiāng
jǐng
mài
zuò
yuè
yǒu
yún
:“
sān
shān
gōng
què
zǎo
kuī
yún
wài
zhī
yóu
lǐng
yān
huā
xíng
sòng
biān
zhī
xiǎo
zhù
nán
zhōu
zhī
bié
kěn
lín
dōng
dào
zhī
chū
yán
。”
shí
èr
hóng
dié
shuài
xià
yòu
yún
:“
yuǎn
fāng
xīn
yàn
míng
gāo
huì
qín
。”
hóng
shí
shè
shuài
xuán
míng
bǐng
xuě
nán
zhī
fēng
dēng
gēng
lǐng
shēng
huī
méi
bào
dōng
jūn
zhī
xiāo
dāng
yáng
zhī
lái
qìng
wéi
yuè
zhī
jiàng
shén
mǒu
guān
jié
yíng
bīng
shuāng
jiā
chuán
qīng
bái
xiá
huāng
cǎo
zhī
jiē
zhī
wēi
míng
tiáo
dǐng
nài
zhī
gōng
zhōng
guī
miào
shǒu
yuàn
chéng
dàn
fèng
zhī
hán
mǒu
wàng
fēng
shì
sāng
péng
zhī
ruì
wéi
ruò
zhí
fāng
zhān
zhī
shēn
ēn
qiáng
zhuì
yòng
zhù
chūn
椿
sōng
zhī
xiá
suàn
gǎn
jìn
cǎi
lǎn
qiè
jīng
huáng
xiè
yáo
piāo
mǎn
céng
kōng
rén
zài
guǎng
广
hán
gōng
jué
lóu
tái
gǎi
guān
jiàn
kàn
táo
chūn
róng
chéng
bīn
yán
tài
huí
fēng
zhèng
shì
wèi
lín
shǒu
duàn
nán
lái
xiān
zuò
nián
fēng

尔黄发,欲三寿之作朋;遗我绿琴,顾双金之何报。”尝邀公至五羊,特为开宴,令洪丞相适代为乐语云:“云外神仙,何拘弱水。海隅老稚,始识魁星。”又寄调“临江仙”以侑觞云:“北斗南头云送喜,人间快睹魁星。向来平步到蓬瀛。如何天上客,来佐海边城。
方伯娱宾香作穗,风随歌扇凉生。且须滟滟引瑶觥。十年迟凤沼,万里寄鹏程。”及高要倅满,权帅置酒,令洪内相景卢迈作乐语,有云:“三山宫阙,早窥云外之游;五岭烟花,行送日边之去。小驻南州之别业,肯临东道之初筵。”时二洪迭居帅幕下,又云:“欲远方歆艳于大名,故高会勤渠于缛礼。”洪时摄帅司机宜。
玄冥司柄,雪敷南亩之丰登;庚岭生辉,梅报东君之消息。当一阳之来复,庆维岳之降神。某官节莹冰霜,家传清白。遐荒草木之细,皆知威名;调和鼎鼐之功,终归妙手。愿乘谷旦,即奉芝函。某望启戟以趋风,适桑蓬之纪瑞。自惟弱植,方沾雨露之深恩;强缀芜辞,用祝椿松之遐算。敢靳采览,第切兢惶。
屑瑶飘絮满层空。人在广寒宫。已觉楼台改观,渐看桃李春融。
一城和气,宾筵不夜,舞态回风。正是为霖手段,南来先做年丰。
作者介绍
黄公度(1109~1156)字师宪,号知稼翁,莆田(今属福建)人。绍兴八年进士第一,签书平海军节度判官。后被秦桧诬陷,罢归。除秘书省正字,罢为主管台州崇道观。十九年,差通判肇庆府,摄知南恩州。桧死复起,仕至尚书考功员外郎兼金部员外郎,卒年四十八,著有《知稼翁集》十一卷,《知稼翁词》一卷。 百科详情>>
大家还在搜