下载百度汉语App
名师好课免费看

无心颂

【作者】张伯端 【朝代】
拼音
kān
xiào
xīn
wán
téng
téng
rèn
ān
wěi
jiě
xiū
xíng
zào
zuì
céng
rén
chí
jiè
xùn
huì
zhī
yuè
xíng
rén
rén
jiān
suǒ
néng
bǎi
huì
lái
chī
fàn
lái
yǐn
shuǐ
kùn
shuì
jué
xíng
dān
hán
gài
bèi
liàng
yōu
huǐ
móu
niàn
fán
shēng
róng
ér
lín
niǎo
wèi
lái
qiě
jīn
zhǐ
lái
zàn
huǐ
yàn
chǒu
è
xiàn
shàn
měi
jìng
shì
yuǎn
nào
shì
shuō
rén
fēi
kuā
shì
hòu
zūn
chóng
báo
jiàn
zhì
qīn
ài
yuān
chóu
xiǎo
nèi
wài
āi
yuè
sàng
qīn
xiǎn
xīn
liǎng
tǎn
rán
kuí
wèi
xiān
wèi
huò
shǐ
gǎn
ér
hòu
yīng
ér
hòu
wèi
fēng
dāo
yān
suí
chēng
míng
yǎn
jiù
shēng
lái
ěr
fán
suǒ
yǒu
xiāng
jiē
shǔ
wàng
wěi
nán
xíng
shēng
fēi
dìng
xiāng
xīn
rǎn
ài
zài
xiāo
yáo
néng
lèi
miào
jué
guāng
yuán
yìng
chè
biǎo
bāo
guǒ
liù
yǒu
xiá
ěr
guāng
fēi
guāng
yuè
zài
shuǐ
shě
nán
le
miào
yòng
jiǒng
rán
chāo
huò
wèn
suǒ
zōng
ér

堪笑我心,如顽如鄙。
兀兀腾腾,任物安委。
不解修行,亦不造罪。
不曾利人,亦不私己。
不持戒律,不徇忌讳。
不知礼乐,不行仁义。
人间所能,百无一会。
饥来吃饭,渴来饮水。
困则打睡,觉则行履。
热则单衣,寒则盖被。
无思无量,何忧何喜。
不悔不谋,无念无意。
凡生荣辱,逆旅而已。
林木栖鸟,亦可为比。
来且不禁,去亦不止。
不避不来,无赞无毁。
不厌丑恶,不羡善美。
不趣静室,不远闹市。
不说人非,不夸己是。
不厚尊崇,不薄贱稚。
亲爱冤仇,大小内外。
哀乐得丧,钦侮险易。
心无两睹,坦然一揆。
不为福先,不为祸始。
感而后应,迫而后起。
不畏锋刀,焉怕虎兕。
随物称呼,岂拘名字。
眼不就色,声不来耳。
凡所有相,皆属妄伪。
男女形声,悉非定体。
体相无心,不染不碍。
自在逍遥,物莫能累。
妙觉光圆,映彻表里。
包裹六极,无有遐迩。
光兮非光,如月在水。
取舍既难,复何比拟。
了兹妙用,迥然超彼。
或问所宗,此而已矣。
作者介绍
张伯端,世界道教主流全真道祖师,(公元983年— 1082年),一说(公元984年—1082年)。字平叔,号紫阳、紫阳仙人,后改名用成(或用诚)。人称“悟真先生”,传为“紫玄真人”,又尊为“紫阳真人”。北宋时天台人。自幼博览三教经书,涉猎诸种方术。《悟真篇·序》有:“仆幼亲善道,涉躐三教经书,以至刑法书算、医卜战阵、天文地理、吉凶死生之术,靡不留心详究”。曾中进士,后谪戍岭南。曾于成都遇仙人(一说此仙人即为刘海蟾)授道,后著书立说,传道天下。 百科详情>>
大家还在搜