下载百度汉语App
名师好课免费看

感怀

【作者】孟郊 【朝代】
拼音
qiū
bēi
wàn
jīng
fēng
zhèn
zhǎng
dào
dēng
gāo
yǒu
suǒ
hán
shāng
bǎi
cǎo
píng
shēng
yǒu
qīn
ài
líng
luò
xiāng
bǎo
qíng
jīn
shāng
ān
néng
lǎo
chén
dēng
luò
yáng
bǎn
tiān
máng
máng
qún
guī
huà
liù
lóng
tuí
西
huāng
chái
láng
duō
cǎo
shuāng
nián
zhòng
niǎo
kōng
chǎng
bàng
shuí
jiā
zi
bái
shǒu
xiāng
hán
suān
wàng
sōng
bǎi
yǎng
miàn
qióng
cāng
dào
xíng
mào
shāng
pái
huái
néng
mèi
gěng
gěng
hán
suān
xīn
zhōng
dēng
gāo
lóu
jiù
xīng
chén
shí
qiān
wàn
shí
chūn
wéi
shǒu
yáng
yǒng
xiè
dāng
shí
rén
cháng
ān
jiā
gōng
yuè
shēng
é
méi
yīn
níng
wàn
zuò
kàn
fāng
cǎo
shuāi
táng
yǒu
xuán
niǎo
cóng
shāng
zāi
zhì
shì
tàn
guó
duō
chí
chí
shēn
gōng
rǎo
rǎo
wèi
cháo
jiàn
míng
hái
shēng
shì
fēi
jiāng
zuǒ
zhōu
shì
yǒng
wēi
wēi
cái
tiān
dào
qīn
shǒu
yáng
shuí
cǎi
wēi
huāng
yuǎn
luò
dāng
西
guī
zhù
lún
hǎi
jiè
huī
xiāo
suǒ
jīng
fēng
zhèng
chī
xiāo
míng
gāo
shù
zhòng
niǎo
xiāng
yīn
dōng
fāng
yǒu
shì
suì
cháng
zhǔ
rén
shù
xiāng
wèn
jīn
wèi
pín
jiàn
yǒu
qiě
yuàn
yǎn
chái
fēi
huǒ
yún
liú
yuè
sān
míng
míng
guāng
yào
qīn
bái
xián
zhì
jīng
shí
gèng
biàn
huà
tiān
dào
yǒu
kuī
yíng
cháng
kǒng
jīn
méi
hái
shēng
liáng
xiāng
cǎo
cǎo
yán
hàn
jiā
zhèng
luàn
wáng
càn
bié
jīng
mán
xiāo
tiáo
bēi
fēng
zhèn
kōng
shān
tóu
shì
xīng
chén
niàn
shí
hái
qīn
ài
jiǔ
bié
sàn
xíng
shén
qiān
wèi
wéi
shēng
jué
zhǎng
zài
xīn
jiān
yǒu
niǎo
dōng
西
lái
āi
míng
guò
qián
yuàn
fēi
yún
wài
yǐn
zhuó
jiàn
qīng
tiān

秋气悲万物,惊风振长道。
登高有所思,寒雨伤百草。
平生有亲爱,零落不相保。
五情今已伤,安得自能老。
晨登洛阳坂,目极天茫茫。
群物归大化,六龙颓西荒。
豺狼日已多,草木日已霜。
饥年无遗粟,众鸟去空场。
路傍谁家子,白首离故乡。
含酸望松柏,仰面诉穹苍。
去去勿复道,苦饥形貌伤。
徘徊不能寐,耿耿含酸辛。
中夜登高楼,忆我旧星辰。
四时互迁移,万物何时春。
唯忆首阳路,永谢当时人。
长安佳丽地,宫月生蛾眉。
阴气凝万里,坐看芳草衰。
玉堂有玄鸟,亦以从此辞。
伤哉志士叹,故国多迟迟。
深宫岂无乐,扰扰复何为。
朝见名与利,莫还生是非。
姜牙佐周武,世业永巍巍。
举才天道亲,首阳谁采薇。
去去荒泽远,落日当西归。
羲和驻其轮,四海借馀晖。
极目何萧索,惊风正离披。
鸱鸮鸣高树,众鸟相因依。
东方有一士,岁暮常苦饥。
主人数相问,脉脉今何为。
贫贱亦有乐,且愿掩柴扉。
火云流素月,三五何明明。
光曜侵白日,贤愚迷至精。
四时更变化,天道有亏盈。
常恐今已没,须臾还复生。
河梁暮相遇,草草不复言。
汉家正离乱,王粲别荆蛮。
野泽何萧条,悲风振空山。
举头是星辰,念我何时还。
亲爱久别散,形神各离迁。
未为生死诀,长在心目间。
有鸟东西来,哀鸣过我前。
愿飞浮云外,饮啄见青天。
作者介绍
孟郊,(751~814),唐代诗人。字东野。汉族,湖州武康(今浙江德清)人,祖籍平昌(今山东临邑东北),先世居洛阳(今属河南)。唐代著名诗人。现存诗歌500多首,以短篇的五言古诗最多,代表作有《游子吟》。有“诗囚”之称,又与贾岛齐名,人称“郊寒岛瘦”。元和九年,在阌乡(今河南灵宝)因病去世。张籍私谥为贞曜先生。 百科详情>>