下载百度汉语App
名师好课免费看

古庙

【作者】王令 【朝代】
拼音
miào
lóng
lóng
chǎng
tíng
fēi
fēng
yuè
zhù
cuī
lái
ān
zhī
shén
suǒ
qióng
táng
fēng
fān
shén
jūn
páng
méi
shì
zuò
shuò
guān
zhě
hài
qún
guǐ
hòu
xiān
zhāng
wēi
zhí
dōng
zhī
xiāng
wēi
qiě
suǒ
jiàn
guài
niú
yáng
quǎn
shǐ
huò
dài
shǒu
páng
zhī
jiān
yǒu
rén
miàn
shēn
fēi
lǎo
zhù
qián
wèi
zhòng
kǒu
wěn
niè
yán
chēng
bié
zhuàng
lèi
dōng
西
chàng
hào
míng
fēn
shuí
kōng
míng
fēi
suǒ
wéi
rén
shī
shì
biāo
níng
yǒu
zhōng
fǎn
tián
gān
yòu
yǒu
shēn
qiè
chí
chuán
yán
nǎi
zhī
xíng
wēi
yóu
kǒng
shèng
yīn
guǐ
suǒ
suí
zhé
nuó
mén
shǐ
使
chí
jīn
ān
miào
niàn
yán
nüè
dài
wāng
léi
nóng
xiōng
nián
duō
è
饿
gǒu
xìng
de
bǎo
lái
bài
kòu
jǐn
jìng
zhǐ
xìng
tiān
zhī
tōu
guī
mín
qiě
kǒng
bào
zhī
shí
yáo
fēng
xiān
shēng
féi
diàn
xiàn
gèng
zhuó
zhī
jìn
xiè
qiān
bài
bǎi
gōng
tíng
zhù
chuán
shén
zuì
xià
nóng
xiè
shén
zhù
chè
zhī
tíng
qián
xià
zhēng
chèn
fēi
huí
shén
miàn
shí
zhě
wèi
xiè
míng
shén
fēi
zhī

古庙隆隆敞庭扉,风雨剥壁黦柱榱。
我来安知神所依,穹堂窸窣风旛旗。
神君庞躯突须眉,视我睨睚坐倨箕。
惕烁观者骇不怡,群鬼後先张福威。
直东之厢步逶迤,且益所见怪可嘘。
马牛羊犬杂豕鸡,或戴以首旁四支。
间有人面身亦非,老祝趋前为众词。
口吻嗫嚅言嗢吚,称别状类顾东西。
唱号名字分何谁,空虚冥寞非所期。
岂亦以此为人尸,视其肤革已彪狸。
宁有中反恬肝脾,又有机器身挈持。
传言疠疫此乃资,古之日行历虚危。
犹恐盛阴鬼所随,磔傩於门驱使驰。
今安取此庙以祠,不念延虐殆尪羸。
农凶年多苦饿饥,苟幸得饱不择祈。
来则拜叩尽敬只,幸天之泽偷自归。
民德且恐报之时,餗肴丰鲜牲鱼肥。
欲奠以献更濯卮,进谢千语拜百低。
工鼓于庭巫舞衣,祝传神醉下福禧。
农谢神去祝彻之,庭前匕割弃余遗。
鹄乌下争趁不飞,回顾神面如故时。
意者不为祭谢移,鸣呼神固非吾知。
作者介绍
王令(1032~1059)北宋诗人。初字钟美,后改字逢原。原籍元城(今河北大名)。 5岁丧父母,随其叔祖王乙居广陵(今江苏扬州)。长大后在天长、高邮等地以教学为生,有治国安民之志。王安石对其文章和为人皆甚推重。有《广陵先生文章》、《十七史蒙求》。 百科详情>>
大家还在搜