下载百度汉语App
名师好课免费看

庐山诗二首其一

【作者】陈瓘 【朝代】
拼音
shān
jǐng
shèng
duō
shuǐ
shí
xiāng
huí
xuán
tiān
qiǎo
pái
běn
tiān
rén
wèi
zhī
yǒu
hèn
zǎo
jīng
guò
西
zhēng
xiāng
zài
piāo
miǎo
líng
gāo
kōng
què
bái
lián
zhǎo
lìng
rén
yuǎn
gōng
gāo
yán
cǎo
táng
zài
yǐn
zhōng
zhì
jīn
sān
chǐ
tóng
yóu
néng
huà
bái
gōng
xiǎng
jiàn
shān
kōng
chóng
chóng
shuǐ
liú
lái
yuǎn
suǒ
guò
shēng
tái
xiǎn
chuí
fēi
lián
zhì
jīn
néng
juǎn
wài
yóu
guān
kùn
jié
sēng
běn
jìng
xián
qún
niǎo
zhēng
zhuàn
shé
qià
gāo
zhěn
mián
hún
mèng
kǒng
zāo
guā
zhì
néng
chéng
lái
shān
huá
huá
yīn
yún
yóu
wèi
shōu
míng
cháo
yòu
西

庐山景何如,胜迹多已古。
水石相回旋,天地巧排布。
我本天涯人,未知有庐阜。
恨不早经过,西征一何暮。
香炉在何许,缥缈凌高空。
却入白莲沼,令人思远公。
高岩草堂在,吏隐居其中。
至今三尺童,犹能话白公。
可想不可见,山色空重重。
水流来何远,所过生苔藓。
自古垂飞帘,至今不能卷。
此外犹足观,足力已困竭。
僧居本静閒,群鸟争啭舌。
恰欲高枕眠,魂梦恐遭聒。
智能乘雨来,山路泥滑滑。
阴云犹未收,明朝又西发。
作者介绍
陈瓘(1057-1124年),字莹中,号了斋,沙县城西劝忠坊人。宋元丰二年(1079年)探花,授官湖州掌书记。 历任礼部贡院检点官、越州、温州通判、左司谏等职。 陈瓘为人谦和,不争财物,闲居矜庄自持,不苟言谈,通《易经》。 百科详情>>
大家还在搜