下载百度汉语App
名师好课免费看

芳香如我的消失

【作者】刘自立 【朝代】现代
拼音
méi
yǒu
chī
jìn
shù
xiān
huā
dàn
de
nèi
jīn
tiān
chū
zhèn
zhèn
fāng
xiāng
zhè
shì
xié
shǒu
wèi
lái
de
wéi
zhī
zhè
chéng
xiàn
zài
wài
zhī
de
miàn
qián
fèi
shì
jué
tīng
de
shǒu
duàn
gǎn
jué
bèi
xiù
jué
tuī
dào
shì
yuán
dǐng
jiàn
zhù
de
xīng
miàn
shàng
zhòng
duō
zhī
shén
zhī
yǐng
zài
hēi
àn
de
guāng
míng
dāng
zhōng
zhè
yǐng
de
hòu
qīng
céng
yín
de
báo
bīng
shì
wèi
sān
qiān
nián
shù
cuò
de
liàng
zhù
zào
de
cún
zài
zhè
yàng
xiān
huó
méng
dàn
méi
yǒu
chī
jìn
rèn
zhǒng
zi
guǒ
shí
zài
wàng
què
de
zhōng
bèi
yòng
yán
shī
yīn
yòng
jiàn
zhù
běn
shēn
zhǔ
diào
bān
hóng
wěi
de
tīng
táng
huò
zhōu
wān
yán
de
xuě
yǐn
dǎo
rén
bān
dān
ér
xié
tiáo
de
láng
zhù
shǐ
使
姿
zài
juàn
chén
bàng
wǎn
biàn
便
shì
xiǎo
fàn
shōu
huí
wěi
chén
ruǐ
de
shí
méi
yǒu
qián
mǎi
xià
de
huā
shù
shì
de
huā
xíng
huò
míng
xiǎng
zài
zhēng
zhēng
zài
de
nèi
zài
de
xīn
líng
zài
chá
jué
de
cún
zài
biàn
便
men
èr
zhě
zhī
jiān
gǎi
biàn
le
shén
me
xiàng
ào
sài
luó
de
shì
gǎi
biàn
le
tiáo
shǒu
fēi
de
fāng
xiàng
kàn
dào
fāng
xiàng
kàn
dào
shǒu
gèng
càn
màn
ér
zhuàng
nán
de
dǎo
屿
zhī
hǎi
sàn
chū
bāi
kāi
làng
de
nóng
xiāng
huán
rào
zhe
de
dǎo
shuì
xǐng
yōu
yuǎn
qīn
jìn
tóu
zhī
wěn
yán
shí
de
lín
xún
chéng
xiàn
shí
de
tòng
dāng
rèn
céng
shān
duàn
zhé
shì
qiè
shuǐ
ér
lái
ér
shì
shì
shuǐ
ér
péng
zhàng
wéi
shēng
chǎn
de
shùn
jiān
miǎo
xiǎo
men
huāng
yuán
tóng
zhǒng
suǒ
sān
qiān
nián
de
fèi
shí
fēng
zhú
chén
wèi
yíng
zào
tiān
guǎng
广
chǎng
huò
yuán
xīn
biàn
便
róng
zhè
dào
chù
dōu
shì
jìn
de
tiě
biàn
便
fēn
shēn
sàn
huà
wèi
sàn
de
xíng
pāo
liǎn
zhǐ
huò
zhǒng
jiù
shì
líng
hún
chū
de
zhōng
qìng
zhī
měi
ba
huò
ròu
shēn
wèi
fěn
huà
piāo
xíng
wàn
jiè
zhī
duǒ
huā
què
liú
zài
shàng
guǎn
mài
huā
shì
zài
xiāo
shī
huò
zài
liú
shǒu
fāng
xiāng
tóng
shí
mài
chū
huò
kuà
jìn
jiāng
xiǎn
xiàn
guī
yǐn
xiāng
wáng
de
xīn
shēng
zhī
huā

我没有吃进那束鲜花
但我的体内今天发出一阵阵芳香
这是记忆携手未来的思维之力
把这个我呈现在局外之我的面前
我废弃视觉与听力的手段感觉自己
被嗅觉推到世纪圆顶建筑的星面上
与众多之神祗合影
在大黑暗的光明当中
这个合影的厚度轻如一层银河的薄冰
是为三个千年无数错误的亮度铸造
我的存在第一次这样鲜活如萌芽
但我没有吃进任何种子和果实
我在你和她忘却的记忆中被提起
不用语言,诗句和音符
也不用建筑本身主调般宏伟的厅堂
抑或她周际蜿蜒的巴雪利卡
引导人体骨骼般孤单而协调的廊柱
使舞姿在日午眷顾一个晨曦、一个傍晚
那便是小贩收回枯萎晨蕊的时刻
我没有钱,买下她的花束
可是,我的花型或冥想在蒸发
蒸发在我的体内,在我的心灵
你可以不再察觉她的存在
即便你们二者之间改变了什么
像奥赛罗的启示
改变了一条手帕飞舞的方向
我看到方向比看到手帕更灿慢而具体
状如男体的岛屿与女体之海
散发出掰开巨浪的浓香
环绕着女体的萨福岛睡去不醒
悠远、亲近、苦涩如乳头之吻
岩石的嶙峋呈现她哺育时序的苦痛
当我把任何一层山崖断折
不是窃水而来 而是逝水而去
那一个膨胀为生产的瞬间
渺小得一如我们与荒原同冢
所弃三千年的废石兀自起风逐尘
为我和你营造一天一个广场或圆心
即便我融入这到处都是禁锢的铁则
即便我分身、弥散,化为弥散的无形
抛弃自己与聚敛自己只获取一种力
也许就是灵魂出壳的钟罄之美吧!
我或可肉身为齑粉
异化、飘逸、行万里弗届之路
那一朵花却留在路上
不管卖花女是在消失或在留守
芳香与我同时迈出或跨进我自己
将显现与归隐相合
一缕死亡的新生之花
标签:
作者介绍
刘自立(1952- ),七十年代开始文学创作,《今天》的重要成员。 欢乐颂萌形四季的节奏鸽子一日又见庞德芳香如我的消失飞行的节日看啊,这人理性析梦沙滩上的房子一九九九如是说桥土豆之歌摇 滚 乐 队尘日内瓦组曲花之歌书读书熊时间不再死亡面对死亡浮诗安静 百科详情>>
大家还在搜