下载百度汉语App
名师好课免费看

初食杨梅

【作者】杨循吉 【朝代】
拼音
yáng
méi
běn
shì
jiā
guǒ
guī
lái
xiāng
duì
tàn
xiān
zuò
wǎng
lái
nán
běi
jiāng
shí
nián
jiǔ
cān
wàng
què
cóng
nián
shào
zài
zhōng
shí
chéng
shāng
nán
liáo
yào
nián
nián
duān
yǒu
zhī
jiē
tóu
mài
zhé
xiān
guō
chū
jiān
shēng
suān
dài
qīng
jiàn
shú
cóng
zhī
shàng
luò
nóng
hào
lùn
qián
wèi
cái
féng
qīng
dǎo
tuó
shēng
shí
xūn
zhēng
liè
suǒ
kuáng
fēng
yīn
xuě
yǒu
hóng
yǒu
bái
zhě
jiā
dàn
wán
yuán
shēng
máng
kǒu
suì
dào
gān
xiān
liú
è
huáng
chuán
fèng
gòng
zhòu
zǒu
shù
méi
chū
wéi
tái
guān
xiǎo
shuō
zhe
jiāng
nán
huái
怀
è
rén
yán
bǎi
shōu
zhī
běn
wèi
zhōng
ròu
cún
dàn
yǒu
míng
duó
suān
tián
jué
jīn
dào
jiā
yòu
xià
zhèng
shì
gāo
lín
fāng
zhuó
mǎn
pán
xīn
zhāi
kuáng
dàn
shí
zhǐ
rǎn
dān
qiàn
zhe
kǒu
shí
xiǎo
shì
lái
nǎi
wēi
guān
shǐ
使
yǒu
shān
guī
ān
xiāng
xiān
liè
wéi
cuò
rén
shēng
bǎi
nián
yǒu
shì
rěn
kǒu
láo
láo
suǒ

杨梅本是我家果,归来相对叹先作。
往来南北将十年,久不餐汝几忘却。
忆从年少在吴中,食以成伤难疗药。
年年端午即有之,街头卖折先附郭。
初间生酸带青色,次见熟从枝上落。
吴侬好奇不论钱,一味才逢倾倒橐。
生时熏蒸喜烈日,所怕狂风阴雨雪。
有红有白紫者佳,大如弹丸圆可握。
生芒刺口易破碎,到牙甘露先流腭。
黄船奉贡昼夜走,数枚出赐惟台阁。
其余官小那得预,说着江南怀颇恶。
吴人盐蜜百计收,不知本味终枯涸。
肉存液去但有名,夺以酸甜无可嚼。
我今到家又遇夏,正是高林雨方濯。
满盘新摘恣狂啖,十指染丹如茜着。
细思口实亦小事,其来乃以微官博。
使余不有故山归,安得香鲜列惟错。
人生百年有适意,忍口劳劳何所乐。
大家还在搜