下载百度汉语App
名师好课免费看

过汉故城

【作者】王绩 【朝代】
拼音
hàn
wèi
dìng
qiáng
qín
yóu
shàn
chǎng
zhōng
yuán
zhú
鹿
gāo
lóng
xiāng
jīng
shǐ
móu
zuò
yān
zhuàng
wèi
yāng
guī
qióng
dòng
biǎo
jùn
chéng
huáng
qún
hòu
chóng
cháng
zhōng
cháo
zēng
jiàn
zhāng
gōu
chén
bèi
lán
yuè
zòu
zhī
fáng
fěi
cuì
míng
zhū
zhàng
yuān
yāng
bái
táng
qīng
chén
bǎo
dǐng
shí
xián
jīn
xiāng
tiān
lái
dōng
dào
jiā
rén
qīng
běi
fāng
lóng
shèng
wèi
bǎo
líng
zhǎng
shǔ
yǒu
shí
jǐn
āi
píng
jiē
chāng
bīng
jiān
chéng
huá
huǒ
suì
tuí
gāng
ào
wèi
fěi
xiào
tān
tiān
jìng
wáng
hún
shén
shè
chái
dòu
yán
láng
jīn
àn
tóng
pán
xiàng
luò
yáng
jūn
wáng
chǔ
suǒ
nián
dài
huāng
liáng
gōng
què
shuí
jiā
zhēn
juàn
shang
jǐng
tián
wéi
yǒu
cǎo
hǎi
shuǐ
biàn
wèi
sāng
zài
gāo
mén
nèi
jīn
bàng
shí
liè
chéng
háng
jīng
wǎng
liǎng
chī
xiāo
xià
kuáng
kōng
chéng
hán
wǎn
píng
yún
huáng
liè
liè
fén
qīng
xiāo
xiāo
chuī
bái
yáng
qiān
qiū
bìng
wàn
suì
kōng
shǐ
使
yǒng
shāng

大汉昔未定,强秦犹擅场。
中原逐鹿罢,高祖郁龙骧。
经始谋帝坐,兹焉壮未央。
规模穷栋宇,表里浚城隍。
群后崇长乐,中朝增建章。
钩陈被兰锜,乐府奏芝房。
翡翠明珠帐,鸳鸯白玉堂。
清晨宝鼎食,闲夜郁金香。
天马来东道,佳人倾北方。
何其赫隆盛,自谓保灵长。
历数有时尽,哀平嗟不昌。
冰坚成巨猾,火德遂颓纲。
奥位匪虚校,贪天竟速亡。
魂神吁社稷,豺虎斗岩廊。
金狄移灞岸,铜盘向洛阳。
君王无处所,年代几荒凉。
宫阙谁家域,蓁芜罥我裳。
井田唯有草,海水变为桑。
在昔高门内,于今岐路傍。
馀基不可识,古墓列成行。
狐兔惊魍魉,鸱鸮吓獝狂。
空城寒日晚,平野暮云黄。
烈烈焚青棘,萧萧吹白杨。
千秋并万岁,空使咏歌伤。
作者介绍
王绩(约590~644),字无功,号东皋子,绛州龙门(今山西河津)人。隋末举孝廉,除秘书正字。不乐在朝,辞疾,复授扬州六合丞。时天下大乱,弃官还故乡。唐武德中,诏以前朝官待诏门下省。贞观初,以疾罢归河渚间,躬耕东皋,自号“东皋子”。性简傲,嗜酒,能饮五斗,自作《五斗先生传》 ,撰 《酒经》 、《酒谱》 。其诗近而不浅,质而不俗,真率疏放,有旷怀高致,直追魏晋高风。律体滥觞于六朝,而成型于隋唐之际,无功实为先声。 百科详情>>
大家还在搜