下载百度汉语App
名师好课免费看
古琴诗
liáng
良
gōng
工
cǎi
采
yì
峄
tóng
桐
dòu
斗
wèi
为
lǜ
绿
qǐ
绮
qín
琴
yī
一
zòu
奏
hái
还
chún
淳
fēng
风
zài
再
zòu
奏
hé
和
rén
人
xīn
心
jūn
君
zi
子
bù
不
zàn
暂
qù
去
suǒ
所
guì
贵
jìn
禁
shē
奢
yín
淫
hòu
后
shì
世
huò
惑
zhèng
郑
shēng
声
cǐ
此
dào
道
suì
遂
lù
陆
shěn
沈
zhū
朱
sī
丝
shǔ
鼠
qián
潜
niè
齧
jīn
金
huī
徽
chén
尘
àn
暗
qīn
侵
lěng
冷
luò
落
héng
横
xián
闲
chuāng
窗
qì
弃
zhì
置
suì
岁
yǐ
已
shēn
深
ān
安
dé
得
shī
师
xiāng
襄
dàn
弹
zhòng
重
wén
闻
dà
大
gǔ
古
yīn
音
良工采峄桐,斗为绿绮琴。一奏还淳风,再奏和人心。君子不暂去,所贵禁奢淫。后世惑郑声,此道遂陆沈。朱丝鼠潜齧,金徽尘暗侵。冷落横闲窗,弃置岁已深。安得师襄弹,重闻大古音。