下载百度汉语App
名师好课免费看
春望词四首
huā
花
kāi
开
bù
不
tóng
同
shǎng
赏
huā
花
luò
落
bù
不
tóng
同
bēi
悲
yù
欲
wèn
问
xiāng
相
sī
思
chù
处
huā
花
kāi
开
huā
花
luò
落
shí
时
lǎn
揽
cǎo
草
jié
结
tóng
同
xīn
心
jiāng
将
yǐ
以
yí
遗
zhī
知
yīn
音
chūn
春
chóu
愁
zhèng
正
duàn
断
jué
绝
chūn
春
niǎo
鸟
fù
复
āi
哀
yín
吟
fēng
风
huā
花
rì
日
jiāng
将
lǎo
老
jiā
佳
qī
期
yóu
犹
miǎo
渺
miǎo
渺
bù
不
jié
结
tóng
同
xīn
心
rén
人
kōng
空
jié
结
tóng
同
xīn
心
cǎo
草
nà
那
kān
堪
huā
花
mǎn
满
zhī
枝
fān
翻
zuò
作
liǎng
两
xiāng
相
sī
思
yù
玉
zhù
箸
chuí
垂
cháo
朝
jìng
镜
chūn
春
fēng
风
zhī
知
bù
不
zhī
知
花开不同赏,花落不同悲。欲问相思处,花开花落时。揽草结同心,将以遗知音。春愁正断绝,春鸟复哀吟。风花日将老,佳期犹渺渺。不结同心人,空结同心草。那堪花满枝,翻作两相思。玉箸垂朝镜,春风知不知。
作者介绍
薛涛(约768~832年),唐代女诗人,字洪度。长安(今陕西西安)人。因父亲薛郧做官而来到蜀地,父亲死后薛涛居于成都。居成都时,成都的最高地方军政长官剑南西川节度使前后更换十一届,大多与薛涛有诗文往来。韦皋任节度使时,拟奏请唐德宗授薛涛以秘书省校书郎官衔,但因格于旧例,未能实现,但人们却称之为“女校书”。曾居浣花溪(今有浣花溪公园)上,制作桃红色小笺写诗,后人仿制,称“薛涛笺”。成都望江楼公园有薛涛墓。
百科详情>>