下载百度汉语App
名师好课免费看

寒溪

【作者】孟郊 【朝代】
拼音
shuāng
shuǐ
jǐn
hán
jiàn
xiān
lín
xìng
lín
kōng
jìng
zhào
cán
cuì
shēn
qián
huá
yǐn
lòu
yíng
gēng
xīn
huō
jūn
zi
huái
怀
céng
shì
wēi
xiàn
rén
shǐ
míng
qiǎn
xīn
jié
cháo
jīn
jìng
shù
yuǎn
xiāo
qiān
chén
shǐ
zhī
quán
shān
yuán
lín
luò
yáng
àn
biān
dào
mèng
shì
zhuāng
qián
zhōu
xíng
bīng
zhé
shēng
zuò
qīng
yáo
绿
shuǐ
jié
绿
bái
shēng
bái
guī
míng
míng
bǎo
jìng
zhōng
tiān
zhào
xià
wēi
pān
wén
shuāng
shuāng
fēn
shāo
xiāo
xiē
níng
jǐng
wēi
máng
chī
zuò
zhí
shì
tīng
gàng
xíng
shī
zōng
àn
tóng
zhú
láo
yán
duō
bēi
xiǎo
yǐn
bēi
jiǔ
xuě
guò
qīng
lán
dòng
wèi
dāo
tuán
宿
jiē
jiǎn
xuè
shēng
chén
shā
niàn
xīn
suān
dòng
xuè
zuò
chūn
zuò
chūn
shēng
dòng
xuè
zuò
huā
zuò
huā
shuāng
yōu
yōu
zhēn
cūn
dòng
nàn
gēng
gāo
gōng
duī
xīng
suí
bèng
yíng
shuò
dòng
āi
chè
liáo
chán
yǒng
qián
xīng
bīng
chǐ
齿
xiāng
niè
fēng
yīn
suān
duó
líng
qīng
bēi
táo
chū
xiān
tīng
liàn
juǎn
jǐn
cǎi
fēi
piāo
líng
xià
niè
huá
dìng
shàng
zhé
nán
tíng
xiāo
xiāo
shà
yuān
yǎng
shí
níng
zhí
shuǐ
bái
lóng
lín
lín
dòng
biāo
suì
hào
yīn
kēng
xīn
jiān
chī
fēi
zǒu
gèng
xiāng
rén
měng
gōng
zhé
xián
chuǎn
zhēng
lái
bīn
yán
zhī
xiǎo
shā
chén
jiǎo
jiǎo
jiǎo
jiǎo
yīn
yūn
yīn
yūn
ruì
qíng
shuā
yuè
gāo
kāi
xīng
chén
liǎng
jiǎo
xuě
yín
qiān
xīn
tiān
chán
zhāo
zhāo
shé
yín
yín
yáo
shèng
tīng
kǒng
wēi
yǒu
chén
jiàn
shū
jìng
chéng
zhāng
zhōng
nán
chén
yīn
dòng
shí
shā
fēng
réng
xiū
bīng
wèi
rén
rén
shēng
dāo
tóu
dāo
tóu
rén
xīng
jūn
zi
qiú
lán
chōu
jiàn
bīng
xiāng
chóu
chóu
jiān
xuě
xīn
xīn
míng
qiǎo
qiǎo
huǎng
wǎng
liǎng
shuō
shì
qiē
yóu
shuí
shǐ
使
fāng
zhōng
liú
jiǎn
jǐn
yuè
chūn
wèi
bǎi
yōu
yǎng
huái
怀
xīn
guāng
xià
zhào
yōu
chóu
lǎo
shèn
hán
bīng
shān
shān
fēi
zǒu
xíng
xuě
liè
fēn
xīn
gān
jiàn
rèn
dòng
gōng
xián
qiáng
nán
dàn
cháng
wén
jūn
zi
shí
tiān
shā
cán
zhú
yǎn
diào
qióng
āi
lán
gān
fēng
bǎi
dòng
jǐng
xián
míng
chūn
xiāo
huā
qiú
jiě
guāng
lín
lín
xuán
xià
qīng
xiāo
zhuó
fāng
jīn
qiān
bīng
liè
chù
sháo
nuǎn
rén
níng
jīng
xiāng
lián
jìng
jiāng
xīn
jiàn
chuāng
jǐn
chū
bǎi
zhàn
shēn

霜洗水色尽,寒溪见纤鳞。幸临虚空镜,照此残悴身。
潜滑不自隐,露底莹更新。豁如君子怀,曾是危陷人。
始明浅俗心,夜结朝已津。净漱一掬碧,远消千虑尘。
始知泥步泉,莫与山源邻。
洛阳岸边道,孟氏庄前溪。舟行素冰折,声作青瑶嘶。
绿水结绿玉,白波生白珪。明明宝镜中,物物天照齐。
仄步下危曲,攀枯闻孀啼。霜芬稍消歇,凝景微茫齐。
痴坐直视听,戆行失踪蹊。岸童劚棘劳,语言多悲凄。
晓饮一杯酒,踏雪过清溪。波澜冻为刀,剸割凫与鹥,
宿羽皆翦弃,血声沉沙泥。独立欲何语,默念心酸嘶。
冻血莫作春,作春生不齐。冻血莫作花,作花发孀啼。
幽幽棘针村,冻死难耕犁。
篙工磓玉星,一路随迸萤。朔冻哀彻底,獠馋咏潜鯹,
冰齿相磨啮,风音酸铎铃。清悲不可逃,洗出纤悉听。
碧潋卷已尽,彩缕飞飘零。下蹑滑不定,上栖折难停。
哮嘐呷喢冤,仰诉何时宁。
一曲一直水,白龙何鳞鳞。冻飙杂碎号,齑音坑谷辛。
柧椾吃无力,飞走更相仁。猛弓一折弦,馀喘争来宾。
大严此之立,小杀不复陈。皎皎何皎皎,氤氲复氤氲。
瑞晴刷日月,高碧开星辰。独立两脚雪,孤吟千虑新。
天欃徒昭昭,箕舌虚龂龂。尧圣不听汝,孔微亦有臣。
谏书竟成章,古义终难陈。
因冻死得食,杀风仍不休。以兵为仁义,仁义生刀头。
刀头仁义腥,君子不可求。波澜抽剑冰,相劈如仇雠。
尖雪入鱼心,鱼心明愀愀。怳如罔两说,似诉割切由。
谁使异方气,入此中土流。翦尽一月春,闭为百谷幽。
仰怀新霁光,下照疑忧愁。
溪老哭甚寒,涕泗冰珊珊。飞死走死形,雪裂纷心肝。
剑刃冻不割,弓弦强难弹。常闻君子武,不食天杀残。
劚玉掩骼胔,吊琼哀阑干。
溪风摆馀冻,溪景衔明春。玉消花滴滴,虬解光鳞鳞。
悬步下清曲,消期濯芳津。千里冰裂处,一勺暖亦仁。
凝精互相洗,漪涟竞将新。忽如剑疮尽,初起百战身。
作者介绍
孟郊,(751~814),唐代诗人。字东野。汉族,湖州武康(今浙江德清)人,祖籍平昌(今山东临邑东北),先世居洛阳(今属河南)。唐代著名诗人。现存诗歌500多首,以短篇的五言古诗最多,代表作有《游子吟》。有“诗囚”之称,又与贾岛齐名,人称“郊寒岛瘦”。元和九年,在阌乡(今河南灵宝)因病去世。张籍私谥为贞曜先生。 百科详情>>