下载百度汉语App
名师好课免费看

吊卢殷

【作者】孟郊 【朝代】
拼音
shī
rén
duō
qīng
qiào
è
饿
bào
kōng
shān
bái
yún
zhǔ
fēi
chū
děng
xián
jiǔ
bìng
chuáng
shī
sàng
tóng
càn
shū
qióng
shǔ
niè
láng
shì
jiān
jūn
guī
xīn
guǐ
xiāng
miàn
yán
xiū
jiàn
shí
rén
jiào
zhuī
pān
bǎi
quán
kōng
xiāng
diào
jiǔ
āi
chán
chán
qiān
yuè
xīn
xīn
xīn
xīn
qiān
huā
chūn
máng
fēng
mèng
jiāo
sōng
qiū
zàng
yīn
běi
máng
qián
hòu
xiāng
diào
wèi
āi
chén
běi
máng
zhēn
cǎo
lèi
gēn
shēng
xīn
yān
huǒ
nuǎn
jīn
zǎo
pín
yōu
jiàn
bēi
xiè
zhī
qīng
luò
bīn
tiān
wèi
duàn
cháng
shēng
chóu
shā
zhǎng
bié
rén
zhēn
fēng
xiāng
hào
suì
zhū
āi
āi
wén
yǎn
ěr
lái
xián
duō
jiān
shēng
hèn
yǒu
cuī
pín
fén
xīn
gèng
huī
mèng
shì
shǎn
shǎn
lèi
shēn
huí
huí
xiè
hāo
kāi
dēng
fēng
cǎo
shēn
dēng
fēng
dào
wēi
yuè
guāng
méi
tái
kōng
shēng
lián
zi
wēng
yuán
bìng
luán
suì
shí
cháng
lián
lián
dàn
yōu
yōu
bào
wén
wài
xiāng
fǎng
访
zhì
qīn
wéi
yǒu
shī
bào
xīn
yǒu
guī
nán
hán
xiān
shēng
hòu
jūn
zuò
yīn
piàn
qiàn
yán
shū
qiān
guāng
huī
xián
rén
xiào
shēng
kuā
míng
rùn
sūn
jūn
míng
rùn
shā
qiān
shǒu
wén
shǎn
zhāo
huā
líng
luò
nán
yán
zuò
kōng
jīng
jiē
ěr
wén
lòu
xiàng
shēng
yǎn
jiàn
shān
jūn
è
饿
shǐ
yǒu
míng
è
饿
míng
gāo
fēn
yūn
gàng
sǒu
lǎo
zhuàng
gǎn
zhī
wèi
yōu
yún
suǒ
yōu
wéi
jīn
xiāng
fēn
fēn
píng
shēng
jūn
shuō
dǎi
yún
yún
chū
shí
bìn
zhēng
wèi
xīn
wén
zhāng
míng
yuè
qiáo
diàn
yǐn
cáo
chuáng
zuì
chuài
èr
bēi
niàng
míng
xiàn
xiāng
zhōng
zhāi
méi
huā
yuán
jiǎn
fāng
gāo
shì
绿
shū
gēng
qīng
féi
yáng
yín
é
yùn
yán
duō
cháng
bái
shǒu
rán
zhì
shèng
nián
tōu
jiāng
qīng
zhuó
zhuī
cāng
làng
qián
xián
duō
jiǔ
jiǔ
miǎn
xīn
hòu
xián
shì
xián
zhī
āi
zhì
shēn
shào
nián
jiǔ
shí
bái
qīn
lǎo
nián
jiǔ
shí
shēng
yùn
suí
shēng
chén
yán
jiǔ
bīn
zuò
dēng
fēng
yīn
dēng
fēng
fàng
shēng
tiān
jìng
nán
xún
tóng
rén
shào
xiāng
lèi
duō
xiāng
hào
shǐ
zhī
qín
shòu
chī
què
zhì
tiān
rán
gāo
fēi
zi
bìng
lèi
fēi
niàn
láo
cái
qīn
shū
yòng
yòng
dāo
sàng
xiān
āi
bào
táo
fán
shǒu
zhōng
zàng
chéng
xìn
yān
néng
bāo
jiē
jiē
zi
wēng
tuō
máo
shèng
rén
xián
rén
huà
wèi
xīng
wén
zhāng
fēi
shàng
tiān
liè
宿
zēng
jīng
yíng
qián
wén
shù
jīn
rén
wén
líng
gāo
míng
chēng
zhé
xiān
shēng
jiàng
céng
tíng
yǒu
wén
gèng
xiāng
wén
shēng
xīng
wèi
jūn
kēng
hǎo
yǒng
chuán
zuò
níng

诗人多清峭,饿死抱空山。
白云既无主,飞出意等闲。
久病床席尸,护丧童仆孱。
故书穷鼠啮,狼藉一室间。
君归新鬼乡,我面古玉颜。
羞见入地时,无人叫追攀。
百泉空相吊,日久哀潺潺。
唧唧复唧唧,千古一月色。
新新复新新,千古一花春。
邙风噫孟郊,嵩秋葬卢殷。
北邙前后客,相吊为埃尘。
北邙棘针草,泪根生苦辛。
烟火不自暖,筋力早已贫。
幽荐一杯泣,泻之清洛滨。
添为断肠声,愁杀长别人。
棘针风相号,破碎诸苦哀。
苦哀不可闻,掩耳亦入来。
哭弦多煎声,恨涕有馀摧。
噫贫气已焚,噫死心更灰。
梦世浮闪闪,泪波深洄洄。
薤歌一以去,蒿闭不复开。
登封草木深,登封道路微。
日月不与光,莓苔空生衣。
可怜无子翁,蚍蜉缘病肌。
挛卧岁时长,涟涟但幽噫。
幽噫虎豹闻,此外相访稀。
至亲唯有诗,抱心死有归。
河南韩先生,后君作因依。
磨一片嵌岩,书千古光辉。
贤人无计校,生苦死徒夸。
他名润子孙,君名润泥沙。
可惜千首文,闪如一朝花。
零落难苦言,起坐空惊嗟。
耳闻陋巷生,眼见鲁山君。
饿死始有名,饿名高氛氲。
戆叟老壮气,感之为忧云。
所忧唯一泣,古今相纷纷。
平生与君说,逮此俱云云。
初识漆鬓发,争为新文章。
夜踏明月桥,店饮吾曹床。
醉啜二杯酿,名郁一县香。
寺中摘梅花,园里翦浮芳。
高嗜绿蔬羹,意轻肥腻羊。
吟哦无滓韵,言语多古肠。
白首忽然至,盛年如偷将。
清浊俱莫追,何须骂沧浪。
前贤多哭酒,哭酒免哭心。
后贤试衔之,哀至无不深。
少年哭酒时,白发亦已侵。
老年哭酒时,声韵随生沉。
寄言哭酒宾,勿作登封音。
登封徒放声,天地竟难寻。
同人少相哭,异类多相号。
始知禽兽痴,却至天然高。
非子病无泪,非父念莫劳。
如何裁亲疏,用礼如用刀。
孤丧鲜匍匐,闭哀抱郁陶。
烦他手中葬,诚信焉能褒。
嗟嗟无子翁,死弃如脱毛。
圣人哭贤人,骨化气为星。
文章飞上天,列宿增晶荧。
前古文可数,今人文亦灵。
高名称谪仙,升降曾莫停。
有文死更香,无文生亦腥。
为君铿好辞,永传作谧宁。
作者介绍
孟郊,(751~814),唐代诗人。字东野。汉族,湖州武康(今浙江德清)人,祖籍平昌(今山东临邑东北),先世居洛阳(今属河南)。唐代著名诗人。现存诗歌500多首,以短篇的五言古诗最多,代表作有《游子吟》。有“诗囚”之称,又与贾岛齐名,人称“郊寒岛瘦”。元和九年,在阌乡(今河南灵宝)因病去世。张籍私谥为贞曜先生。 百科详情>>
大家还在搜
编辑 参与贡献百度汉语诗词内容