
下载百度汉语App
名师好课免费看

小重山·谢了梅花恨不禁
xiè
谢
le
了
méi
梅
huā
花
hèn
恨
bù
不
jīn
禁
xiǎo
小
lóu
楼
xiū
羞
dú
独
yǐ
倚
mù
暮
yún
云
píng
平
xī
夕
yáng
阳
wēi
微
fàng
放
liǔ
柳
shāo
梢
míng
明
dōng
东
fēng
风
lěng
冷
méi
眉
xiù
岫
cuì
翠
hán
寒
shēng
生
wú
无
xiàn
限
yuǎn
远
shān
山
qīng
青
chóng
重
chóng
重
zhē
遮
bù
不
duàn
断
jiù
旧
lí
离
qíng
情
shāng
伤
chūn
春
hái
还
shǎng
上
qù
去
nián
年
xīn
心
zěn
怎
jìn
禁
dé
得
shí
时
jié
节
yòu
又
shāo
烧
dēng
灯
谢了梅花恨不禁。小楼羞独倚,暮云平。夕阳微放柳梢明。东风冷,眉岫翠寒生。无限远山青。重重遮不断,旧离情。伤春还上去年心,怎禁得,时节又烧灯。
作者介绍
明末清初的周容集诗、书、画三绝与一身;而四川大学华西第二医院教授周容教授是一位女性。这也算是巧合,一男一女才子,一古一今的对着,形成文学的楷模。
百科详情>>