
下载百度汉语App
名师好课免费看

鹧鸪天·新春
yù
玉
guǎn
琯
hái
还
fēi
飞
huàn
换
suì
岁
huī
灰
dìng
定
shān
山
xīn
新
zhào
棹
jiǔ
酒
chuán
船
huí
回
nián
年
shí
时
liáng
梁
yàn
燕
shuāng
双
shuāng
双
zài
在
kěn
肯
wéi
为
rén
人
chóu
愁
biàn
便
bù
不
lái
来
shuāi
衰
yì
意
xù
绪
bìng
病
qíng
情
huái
怀
yù
玉
shān
山
jīn
今
yè
夜
wèi
为
shuí
谁
tuí
颓
nián
年
shí
时
méi
梅
ruǐ
蕊
chuí
垂
chuí
垂
pò
破
kěn
肯
wéi
为
rén
人
chóu
愁
biàn
便
bù
不
kāi
开
玉琯还飞换岁灰。定山新棹酒船回。年时梁燕双双在,肯为人愁便不来。衰意绪,病情怀。玉山今夜为谁颓。年时梅蕊垂垂破,肯为人愁便不开。
作者介绍
葛胜仲 (1072~1144) 宋代词人,字鲁卿,丹阳(今属江苏)人。绍圣四年(1097)进士。元符三年(1100),中宏词科。累迁国子司业,官至文华阁待制。卒谥文康。宣和间曾抵制征索花鸟玩物的弊政,气节甚伟,著名于时。与叶梦得友密,词风亦相近。有《丹阳词》。
百科详情>>