下载百度汉语App
名师好课免费看

送杜靖国知连州

【作者】郑侠 【朝代】
拼音
shì
shì
guāng
qián
shēng
huá
xíng
shí
xiàng
huī
xiān
kuì
zhī
zhí
zài
dāo
qīn
jué
píng
gōng
yán
zhī
wén
jiàn
zuǒ
shì
chūn
qiū
yīn
càn
rán
shī
wèi
jùn
shǒu
chēng
nán
yáng
zhī
rén
jīn
shàng
chuán
huì
zuò
xiāng
yóu
mín
tiān
zhōng
chéng
jiǎn
jiǎn
zhōng
shǐ
quán
néng
lìng
jūn
chuò
guā
diàn
qíng
quán
quán
zi
měi
sān
qiān
piān
zhāo
zhāo
quàn
jiè
yuè
xuán
rén
xiǔ
miǎo
qiān
zhì
jīn
wén
wàng
yóu
dāng
nián
sòng
lóng
xīng
jiā
yùn
jiā
sūn
zi
suí
fēi
fèn
kūn
chéng
qián
jìn
qīng
lín
hàn
huá
rùn
ěr
lái
wén
bǎi
qún
zhōng
shēn
shēn
xìng
duō
qiào
jùn
jìng
guó
shào
nián
jué
xióng
wén
cháng
bèi
qiān
rén
jié
tóu
shū
tiān
què
sǎo
yàn
dàng
chū
huái
怀
cái
bào
dào
liáng
zhēn
shòu
lián
chéng
wèi
zhé
yuè
zhōng
chù
rěn
zhì
yīn
diào
guān
nán
hǎi
wèi
shǒu
wán
guó
shòu
zhōu
jiāng
hǎi
dào
wèi
zhī
qián
sàng
chén
āi
cóng
miǎn
yán
shū
shí
nián
jīn
yōng
pèi
zuó
jiàn
kāng
lín
shì
zhēng
gōng
wèi
jiāo
chéng
ér
tóng
gǎn
qiú
jiàn
miàn
zhuó
luò
dàn
tīng
chí
yīng
shēng
ěr
hòu
chí
bàn
tóu
huāng
nǎi
qīn
jūn
zi
zhōu
àn
dēng
mén
jiàn
yǒu
bēi
jiān
yǒu
suǒ
bēi
cuàn
suì
wàn
lái
chái
láng
zhōng
xìn
mái
zhǎng
wèi
chuàng
lái
zhèn
liáng
yōu
zāi
suǒ
wèi
mén
nián
sān
chù
gāng
ruì
tóu
shēn
tāng
huǒ
suǒ
qiú
suǒ
yōu
wèi
jūn
wèi
kuàng
wèi
zhí
shì
qiǎn
xìng
bāng
rén
zhí
míng
zhōu
shǒu
suī
tóu
cuàn
shí
tiān
zi
shén
shèng
zhōng
zhí
zhàng
bǐng
guì
huí
qióng
tiān
fēi
zhí
gōng
yán
lìng
rén
kāng
kǎi
jiē
jiàn
zhēn
yán
sháo
guāng
shì
zàn
bàng
nián
huá
liǎng
jiàn
xīn
yáo
lín
qíng
zhāo
xiàng
rén
juàn
juàn
zhōng
wài
tái
chà
zhù
zhòng
qiú
cái
tiān
zi
rén
fāng
gàn
dān
shū
fèng
kǒu
xià
jiǔ
xiāo
pěng
zhào
zhì
xíng
xuǎn
zuó
hóng
zuì
bīn
jīn
zhāo
zào
gài
xián
zhōu
guān
suī
wèi
chéng
wèi
nǎi
èr
qiān
shí
rén
bào
ēn
zhī
qǐng
wèi
shǐ
使
jūn
shēn
yuē
gōng
xīn
héng
jiàn
àng
qíng
tóng
shuò
fāng
péi
xiá
hào
bèi
gōng
zhī
róng
qīng
zhōu
zhào
yǎn
jué
zhǔ
tuō
guì
yào
shū
lái
tóu
shuǐ
zhōng
èr
kuān
liàng
jiāng
hǎi
wèi
àng
zhǎn
bīng
zhōu
chén
tài
dàn
huái
怀
wèi
cháng
yùn
xíng
yán
nán
yáng
liú
kuān
yòu
shèn
biān
shì
chǐ
ér
fàn
zhě
nán
sān
yuē
xìn
shé
duān
cháng
xīn
xiāng
yìn
jiǔ
jiāng
sòng
jūn
měi
tīng
zhèng
píng
dàn
zhōng
yóu
wěn
bīng
zhōu
guō
shě
tíng
wèi
qún
ér
dào
jùn
yuē
huì
yǒu
shí
zhān
guāng
zhōu
yuán
zhōng
cháng
zhèn
dài
èr
shí
wàn
huī
tiān
shī
shǔ
jùn
lián
fàn
jīn
wéi
mín
yuē
qīng
zài
táng
zài
yǒu
bīng
chāng
yuǎn
tān
jǐng
tóu
qián
fēi
mǎi
míng
mèng
cháng
huán
zhū
yuān
qīng
suǒ
zhēng
liù
yuē
zhèng
duān
biāo
biǎo
xíng
fēi
jìng
běi
hǎi
zhū
suī
jiù
zhì
wǎng
zhōng
tīng
dōng
lái
yáng
zhèn
wèi
zhī
xíng
yōu
wèi
shèng
yuē
míng
zhāo
yuè
dōng
西
xíng
zhōu
jiǎ
cóng
wéi
shang
bǎi
xìng
wén
zhī
zhèng
xíng
yōng
shì
huì
shàn
shěn
duàn
dàn
yàn
zuò
zhī
qín
niǎo
qíng
yuē
zhèn
jìng
zào
wēn
ér
biàn
zhōu
huàn
fēi
xíng
qīng
yán
rén
jiē
zhì
háo
zhōu
zhāng
fàn
zhòng
chí
rén
wèi
zhī
rén
yǒu
míng
xián
àn
jiē
qiān
shì
néng
zhě
yǒu
zhī
shǐ
使
jūn
zhī
cái
fēi
shì
chū
shǐ
使
jūn
yǒu
zhèng
jiào
běn
zhī
xué
xiào
shǔ
rén
lòu
bēi
shèn
wén
wēng
zhī
huà
jīn
hǎo
shǐ
使
jūn
yǒu
shī
yǒng
xián
fēng
yuè
zhuī
huán
sòng
shēng
píng
yín
yǒng
xìng
qíng
quē
shǐ
使
jūn
yǒu
chē
shǎng
xián
shān
shuǐ
shí
háng
jiāo
wài
wèn
qiáo
gēng
mín
jiān
bìng
xiáng
wěi
qīng
qīng
qīng
rén
huǒ
shàng
bīng
qīng
rén
jìng
qián
qīng
xìn
duō
zhì
bài
liáng
móu
qīng
xìn
dìng
lìng
jiān
xiǎo
jìn
fán
dāng
cháng
duō
shǐ
使
jūn
lín
shì
shèn
zhī
tǎng
yán
yòng
yǒu
shí
wēi
chén
yuè
zhōng
yǒu
cāng
shēng
hàn
tiān
shí
jīng
fēi
gōng
shuí

杜氏世德光无前,声华行实相辉鲜。蒉之职也在刀匕,亲举罚爵平公筵。预之闻见合左氏,春秋大法因粲然。诗为郡守称杜母,南阳之人今尚传。如晦作相犹民天,忠诚蹇蹇终始全。能令大君思不已,辍瓜奠祭情拳拳。子美大雅三千篇,昭昭劝戒日月悬。其人骨朽邈千祀,至今闻望犹当年。我宋龙兴抚嘉运,杜家孙子随飞奋。坤马承乾禁掖清,傅霖苏旱华夷润。迩来文武百群中,诜诜杜姓多翘俊。靖国少年即奇绝,雄文常倍千人杰。投书天府一不意,却扫雁荡不复出。怀材抱道良自珍,售以连城为折阅。中处不忍自弃置,以荫调官南海尉。手提顽馘授州将,海盗为之潜丧气。尘埃从此免低颜,倏忽十年今拥旆。忆昨建康临市征,公於吾父为交承。儿童不敢求见面,卓荦但听驰英声。尔后驰驱逾半纪,投荒乃得亲君子。孤舟抵岸即登门,见我有悲兼有喜。所悲窜遂万里来,豺狼得路忠信埋。长嘘为我意怆恻,吾来振汝良悠哉。所喜谓我一门吏,一年三黜刚愈锐。投身汤火何所求,所忧为君不为已。况复吾为汝父执,世契不浅汝吾姓。此邦人物粗熙熙,职司慈明州守德。汝虽投窜实汝福,天子神圣终汝直。丈夫秉德贵不回,穷达自天非汝职。公言令人益慷慨,一接已见真颜色。韶光波逝不暂傍,年华两见新尧历。可邻情义如一朝,向人眷眷终无极。外台差注重求材,天子急人方旰昃。丹书凤口下九霄,捧诏治行何烜赫。昨日红蕖醉幕宾,今朝皂盖贤州伯。官虽衙尉丞,位乃二千石。羁人无以报恩知,请为使君申八德。一曰公,心与衡鉴盎情同。朔方裴侠号独立,背公之私无发容。青州赵琰绝嘱托,贵要书来投水中。二日宽,量须江海为盎盏。并州陈泰但怀抚,未尝愠怒形於颜。南阳刘宽抑又甚,蒲鞭示耻儿期犯者难。三曰信,舌端常与心相印。九江宋君每听政,平旦日中犹不紊。并州郭伋舍野亭,为与群儿期到郡。四曰惠,有如雨露时沾渍。光州元忠尝赈贷,二十五万恢天施。蜀郡廉范不禁夜,一襦五裤惟民利。五曰清,玉壶在堂在有冰。武昌何远思律贪,汲井投钱非买名。合浦孟尝亦无欲,还珠碧渊清所徵。六曰正,端如标表行非径。北海朱邑虽笃旧,至於枉曲终无听。东莱杨震畏四知,行不欺幽此为盛。七曰明,昭如日月东西行。冀州贾琮去帷裳,百姓闻之政自行。雍士李惠善审断,弹燕坐知禽鸟情。八曰毅,镇浮静躁温而厉。汴州齐浣非肆刑,清严自我人皆治。濠州张福不可犯,以重自持人自畏。此之八德人有一,鸣弦按堵皆千室。能於八者具有之,使君之才非世出。使君有政教,必本之学校。蜀人夷陋卑已甚,文翁之化於今好。使君有诗笔,莫咏闲风月。追还雅颂声玉平,吟咏性情思补阙。使君有车马,莫赏闲山水。时行郊外问樵耕,民间利病须详委。莫轻喜,莫轻怒,轻喜於人火上冰,轻怒於人镜前雾。莫孤疑,莫轻信,孤疑多至败良谋,轻信定令奸小进。大凡当局常多迷,使君临事其慎之。倘记愚言用有时,微尘积岳终有裨。苍生旱渴天欲雨,异时经济非公谁。
大家还在搜