下载百度汉语App
名师好课免费看

海上(四首)

【作者】顾炎武 【朝代】
拼音
kōng
shān
hǎi
qīn
qiū
guāng
qiān
dēng
lín
shí
nián
tiān
gān
lǎo
hǎi
cāng
shēng
diào
shēn
shuǐ
yǒng
shén
shān
lái
bái
niǎo
yún
xiān
quē
jiàn
huáng
jīn
zhōng
chǔ
rén
shì
zhǐ
kǒng
nán
chóu
liè
shì
xīn
mǎn
guān
wàng
āi
chè
tiān
fēng
huǒ
zhào
tái
míng
wáng
bái
jiāng
dōng
guó
jiàng
fān
hǎi
shàng
lái
qín
wàng
yún
kōng
yáng
niǎo
sàn
shān
tiān
yuǎn
shuò
fēng
huí
lóu
chuán
jiàn
shuō
jūn
róng
shèng
zuǒ
yóu
shòu
yuè
cái
nán
yíng
zhà
běi
nán
shā
zhōng
fēng
shǔ
hàn
jiā
wàn
fēng
yān
tōng
běn
jūn
xiàng
tiān
lóu
chuán
fèng
zhēng
mán
chì
wàng
kōng
chéng
fàn
hǎi
chá
chóu
jué
wáng
shī
kàn
dào
hán
tāo
dōng
西
xié
zhǎng
kàn
bái
xià
chéng
yòu
jiàn
yún
hǎi
shàng
shēng
gǎn
kǎi
shān
zhuī
shī
jiān
nán
róng
shēn
qíng
mái
lún
ǎo
zhōu
qiān
màn
cǎo
yáng
hàn
èr
jīng
jīn
liáng
fēi
jiù
guó
mén
chóu
shā
lǎo
hóu
yíng

日入空山海气侵,秋光千里自登临。
十年天地干戈老,四海苍生吊哭深。
水涌神山来白鸟,云浮仙阙见黄金。
此中何处无人世,只恐难酬烈士心。
满地关河一望哀,彻天烽火照胥台。
名王白马江东去,故国降幡海上来。
秦望云空阳鸟散,冶山天远朔风回。
楼船见说军容盛,左次犹虚授钺才。
南营乍浦北南沙,终古提封属汉家。
万里风烟通日本,一军旗鼓向天涯。
楼船已奉征蛮敕,博望空乘泛海槎。
愁绝王师看不到,寒涛东起日西斜。
长看白日下芜城,又见孤云海上生。
感慨河山追失计,艰难戎马发深情。
埋轮拗镞周千亩,蔓草枯杨汉二京。
今日大梁非旧国,夷门愁杀老侯赢。
作者介绍
顾炎武(1613年—1682年),南直隶苏州府昆山人,著名思想家、史学家、语言学家,与黄宗羲、王夫之并称为明末清初三大儒。本名绛,字忠清;南都败后,因为仰慕文天祥学生王炎午的为人,所以改名炎武,字宁人,亦自署蒋山佣,学者尊为亭林先生。明季诸生,青年时发愤为经世致用之学,并参加昆山抗清义军,败后漫游南北,曾十谒明陵,晚岁卒于曲沃。学问渊博,于国家典制、郡邑掌故、天文仪象、河漕、兵农及经史百家、音韵训诂之学,都有研究。晚年治经重考证,开清代朴学风气。其学以博学于文,行己有耻为主,合学与行、治学与经世为一。诗多伤时感事之作。 百科详情>>
大家还在搜