下载百度汉语App
名师好课免费看

酬翰林白学士代书一百韵(此后江陵时作)

【作者】元稹 【朝代】
拼音
suì
chōng
tóng
nián
yǒu
rén
chēng
jiǒng
liǎng
jùn
làn
xiāng
zhī
chū
fān
gōu
yīng
zàn
tuō
yuǎn
yōu
zhǎi
gāo
shì
jué
tiān
bēi
bìng
hóng
lán
shǔ
piān
qīn
bái
guī
jìn
zhū
lián
rǎn
rǎn
yuàn
cāi
cāi
fēi
nàn
shí
qiān
huáng
lǎn
chí
xīn
qīng
róng
zhàng
móu
duó
zi
fáng
wéi
xiù
yōu
yán
diàn
qīng
chéng
ài
àn
bēi
jiǔ
xiāo
pái
zhí
shàng
wàn
zhěng
qián
yǒng
zèng
luán
cán
dāng
jǐng
shī
duō
wén
quán
shòu
shàn
xiāng
shī
tuō
shū
cháng
diào
qián
gōng
yǒu
wèi
hái
chún
píng
zhòu
jiǔ
yùn
zhì
tuō
wéi
qíng
huì
zhāo
chē
yìn
xián
xíng
dài
kuí
sēng
cān
yuè
dēng
yàn
jié
huī
chí
shèng
gài
zhēng
xiān
dào
piān
zhāng
jìng
chū
shū
yíng
lùn
de
diǎn
cuàn
kěn
róng
shān
xiù
dāng
jiē
cuì
qiáng
huā
miàn
zhī
yīng
shēng
ài
jiāo
xiǎo
yàn
wán
wēi
pèi
wèi
féng
chē
huǎn
biān
yuán
chèn
bàn
shī
xié
zhǎng
shàng
tōu
宿
jìng
fāng
xìng
yōng
cháo
xīn
qíng
zhù
wǎn
xiāng
huān
cháng
mǎn
bié
chù
xiān
kāi
méi
hàn
míng
jǐn
guāng
yīn
tīng
huà
绿
páo
yīn
zuì
diǎn
mào
fēng
àn
chā
qīng
chóu
zhù
réng
xiǎo
zhī
běn
xián
cái
xià
kǒu
sān
chí
táo
chōng
mén
chū
guī
chàng
jiè
kuáng
fán
jié
luàn
zuì
bàn
shān
chuí
sǎn
màn
fēn
zhǎng
báo
yāo
zhē
shǒu
ài
zāo
cháo
shì
xiào
jiān
rèn
xiàng
tóng
suí
gǒu
xíng
hái
hún
jiāng
xìng
mìng
tuī
zēng
ài
guān
shěng
jiā
chéng
zhì
fān
rán
tàn
wèi
shǐ
使
huí
dān
shì
jiān
xián
shí
qǐn
shí
dōu
wàng
juàn
yuán
suì
jué
kuī
láo
shén
gān
gōng
duǎn
guò
qiè
chuān
穿
yáng
jiàn
náng
cáng
tòu
yǐng
zhuī
chāo
yáo
wàng
yún
bǎi
luò
zhàn
quán
chí
lüè
xuē
huāng
liáng
yuàn
sōu
qiú
zhí
néng
zuò
niú
hòu
gèng
zhù
hóng
chàng
tīng
cháo
wàng
nèi
rén
àn
cháo
jǐng
shén
shǒu
bèi
míng
xìng
duō
cán
guān
děng
shuāi
qiān
guān
róng
juàn
pàn
zhào
yuān
cóng
qià
ōu
qíng
zhuǎn
fēn
zhāng
shū
pǐn
mìng
zhōng
wài
què
chí
chū
chēng
jīn
dōng
西
shì
chí
dòu
bān
yún
xiōng
yǒng
kāi
shàn
zhì
cēn
qiè
kuì
xún
cháng
zhì
qīn
zhān
zhǐ
chǐ
姿
lún
guāng
zhào
yào
耀
lóng
ruì
wēi
ruí
shì
tōng
jiǎn
shēng
zēng
xiào
ō
nìng
cún
zhēn
qiè
jiàn
shì
nán
ér
biàn
便
diàn
殿
chéng
piān
zhào
quán
chén
náo
miào
táng
suī
chéng
shè
yǒu
shì
jǐn
yán
yīng
qiǎo
xián
shù
gǎn
jiē
shēn
zàn
chù
suǒ
hèn
zhèng
miù
liáng
yóu
shēng
téng
zài
zài
lìng
péi
xiàn
jìn
jiù
diàn
wēi
shǐ
使
shǔ
cháng
mián
yuǎn
fēn
tái
gèng
xiǎn
jiān
láo
jué
dǎng
è
chí
rèn
yíng
jiē
suì
pán
lǎo
wèi
wēi
zhà
néng
hái
rěn
zhé
zhī
wěi
yuán
lái
xiǎn
guī
wén
què
lèi
róng
rǎng
jiè
xián
yǒng
jiāng
què
xià
yīn
qín
bài
zūn
qián
xiào
ào
piāo
shěn
wěi
péng
gěng
zhōng
xìn
mán
qiào
qīng
yún
驿
hào
tān
guò
yǐn
liú
xiàn
shān
bēi
cǎo
méi
zhāng
tái
zhǐ
héng
chǔ
méi
lián
qīn
dào
lǒng
liǔ
chéng
shāng
diāo
huàn
dēng
lóu
màn
jīn
zǎn
nèn
chéng
zi
fàn
yuǎn
yǎng
zhú
téng
chán
shān
máo
miàn
tōng
xiǔ
huǒ
dài
máng
chuī
wěi
sǔn
zhēn
tǒng
shù
biān
jiàn
gēng
zhēn
kuài
màn
láo
běi
zhǔ
xiāo
hún
wàng
nán
fēng
zhù
chuī
méi
shí
bài
léi
yuàn
què
huó
jiǎn
guān
xiǎo
é
yīn
fán
jiǎo
rào
qīng
chǒu
wēi
shù
hǎn
zhēn
xīn
bǎi
fēng
wèi
kuí
ào
ráo
zhǒng
ǎi
yóu
duò
yōng
bìng
sài
chēng
guǐ
zhàn
dài
guī
lián
yīn
zhāng
wáng
zhàng
nüè
xuě
zhì
zhèng
qióng
shì
jūn
níng
niàn
piān
cóng
xià
shuāng
sòng
tiān
zuò
pěng
qián
xíng
yín
wàng
jié
kuāng
chuáng
cuò
xiù
àn
yǒng
líng
zhī
xíng
yǐng
tóng
chū
shēn
shāng
shàn
yīn
qiū
zhì
jìng
yuè
yíng
kuī
zhuàng
zhì
chéng
nán
duó
liáng
chén
zhuī
níng
niú
zhōng
yǒng
pān
bìn
nián
shuāi
míng
shēn
qióng
cāng
zài
shuí
fāng
qīng
yǎo
niǎo
chē
kěn
zhòng
xīn
zhé
yán
shòu
hàn
shì
qíng
yān
guài
xǐng
kān
bēi
hùn
shǔ
qiú
jié
lóng
qín
fāng
yóu
shèng
huáng
quǎn
xìng
de
zǎo
zhī

昔岁俱充赋,同年遇有司。
八人称迥拔,两郡滥相知。
逸骥初翻步,鞲鹰暂脱羁。
远途忧地窄,高视觉天卑。
并入红兰署,偏亲白玉规。
近朱怜冉冉,伐木愿偲偲。
鱼鲁非难识,铅黄自懒持。
心轻马融帐,谋夺子房帷。
秀发幽岩电,清澄隘岸陂。
九霄排直上,万里整前期。
勇赠栖鸾句,惭当古井诗。
多闻全受益,择善颇相师。
脱俗殊常调,潜工大有为。
还醇凭酎酒,运智托围棋。
情会招车胤,闲行觅戴逵。
僧餐月灯阁,醵宴劫灰池。
胜概争先到,篇章竞出奇。
输赢论破的,点窜肯容丝。
山岫当街翠,墙花拂面枝。
莺声爱娇小,燕翼玩逶迤。
辔为逢车缓,鞭缘趁伴施。
密携长上乐,偷宿静坊姬。
僻性慵朝起,新晴助晚嬉。
相欢常满目,别处鲜开眉。
翰墨题名尽,光阴听话移。
绿袍因醉典,乌帽逆风遗。
暗插轻筹箸,仍提小屈卮。
本弦才一举,下口已三迟。
逃席冲门出,归倡借马骑。
狂歌繁节乱,醉舞半衫垂。
散漫纷长薄,邀遮守隘岐。
几遭朝士笑,兼任巷童随。
苟务形骸达,浑将性命推。
何曾爱官序,不省计家资。
忽悟成虚掷,翻然叹未宜。
使回耽乐事,坚赴策贤时。
寝食都忘倦,园庐遂绝窥。
劳神甘戚戚,攻短过孜孜。
叶怯穿杨箭,囊藏透颖锥。
超遥望云雨,摆落占泉坻。
略削荒凉苑,搜求激直词。
那能作牛后,更拟助洪基。
唱第听鸡集,趋朝忘马疲。
内人舆御案,朝景丽神旗。
首被呼名姓,多惭冠等衰。
千官容眷盼,五色照离披。
鹓侣从兹洽,鸥情转自縻。
分张殊品命,中外却驱驰。
出入称金籍,东西侍碧墀。
斗班云汹涌,开扇雉参差。
切愧寻常质,亲瞻咫尺姿。
日轮光照耀,龙服瑞葳蕤。
誓欲通愚謇,生憎效喔咿。
佞存真妾妇,谏死是男儿。
便殿承偏召,权臣惧挠私。
庙堂虽稷契,城社有狐狸。
似锦言应巧,如弦数易欺。
敢嗟身暂黜,所恨政无毗。
谬辱良由此,升腾亦在斯。
再令陪宪禁,依旧履阽危。
使蜀常绵远,分台更嶮巇。
匿奸劳发掘,破党恶持疑。
斧刃迎皆碎,盘牙老未萎。
乍能还帝笏,讵忍折吾支。
虎尾元来险,圭文却类疵。
浮荣齐壤芥,闲气咏江蓠。
阙下殷勤拜,樽前啸傲辞。
飘沈委蓬梗,忠信敌蛮夷。
戏诮青云驿,讥题皓发祠。
贪过谷隐寺,留读岘山碑。
草没章台阯,堤横楚泽湄。
野莲侵稻陇,亚柳压城陴。
遇物伤凋换,登楼思漫瀰。
金攒嫩橙子,瑿泛远鸬鹚。
仰竹藤缠屋,苫茆荻补篱。
面梨通蒂朽,火米带芒炊。
苇笋针筒束,鯾鱼箭羽鬐。
芋羹真底可,鲈鲙漫劳思。
北渚销魂望,南风著骨吹。
度梅衣色渍,食稗马蹄羸。
院榷和泥碱,官酤小麹醨。
讹音烦缴绕,轻俗丑威仪。
树罕贞心柏,畦丰卫足葵。
坳洼饶尰矮,游惰压庸缁。
病赛乌称鬼,巫占瓦代龟。
连阴蛙张王,瘴疟雪治医。
我正穷于是,君宁念及兹。
一篇从日下,双鲤送天涯。
坐捧迷前席,行吟忘结綦。
匡床铺错绣,几案踊灵芝。
形影同初合,参商喻此离。
扇因秋弃置,镜异月盈亏。
壮志诚难夺,良辰岂复追。
宁牛终夜永,潘鬓去年衰。
溟渤深那测,穹苍意在谁。
驭方轻騕袅,车肯重辛夷。
卧辙希濡沫,低颜受颔颐。
世情焉足怪,自省固堪悲。
溷鼠虚求洁,笼禽方讶饥。
犹胜忆黄犬,幸得早图之。
作者介绍
元稹(779 -831),字微之,河南府河南(今河南洛阳)人,唐朝宰相、著名诗人。北魏昭成帝拓跋什翼犍十世孙,父元宽,母郑氏。元稹聪明机智过人,年少即有才名,与白居易同科及第,并结为终生诗友,二人共同倡导新乐府运动,世称“元白”,诗作号为“元和体”,给世人留下“曾经沧海难为水,除却巫山不是云”的千古佳句。但是在政治上并不得意,元稹虽然一度官至宰相,却在觊觎相位的李逢吉的策划下被贬往外地。晚年官至武昌节度使等职。死后追赠尚书右仆射。 元稹其诗辞浅意哀,仿佛孤凤悲吟,极为扣人心扉,动人肺腑。元稹的创作,以诗成就最大。其乐府诗创作,多受张籍、王建的影响,而其“新题乐府”则直接缘于李绅。名作有《菊花》、《离思五首》、《遣悲怀三首》、传奇《莺莺传》等。现存诗八百三十余首,收录诗赋、诏册、铭谏、论议等共100卷,留世有《元氏长庆集》。 百科详情>>
大家还在搜
编辑 参与贡献百度汉语诗词内容