
下载百度汉语App
名师好课免费看

句
shān
山
qián
前
yóu
犹
jiàn
见
yuè
月
mò
陌
shàng
上
wèi
未
féng
逢
rén
人
guǒ
果
shú
熟
qiū
秋
xiān
先
luò
落
qín
禽
hán
寒
yè
夜
wèi
未
qī
栖
shēn
深
féng
逢
yě
野
cǎo
草
jiē
皆
wèi
为
yào
药
jìng
静
jiàn
见
qiáo
樵
rén
人
kǒng
恐
shì
是
xiān
仙
yàn
厌
tīng
听
tí
啼
niǎo
鸟
mèng
梦
xǐng
醒
hòu
后
yōng
慵
sǎo
扫
luò
落
huā
花
chūn
春
jǐn
尽
shí
时
fèi
废
tǔ
土
yǒu
有
rén
人
gēng
耕
bù
不
wèi
畏
gǔ
古
tīng
厅
wú
无
sòng
讼
zuì
醉
hé
何
fáng
妨
山前犹见月,陌上未逢人。果熟秋先落,禽寒夜未栖。深逢野草皆为药,静见樵人恐是仙。厌听啼鸟梦醒后,慵扫落花春尽时。废土有人耕不畏,古厅无讼醉何妨。
作者介绍
熊皎(一作皦),唐代诗人。后唐清泰二年(935)登进士第。后晋天福时,为延州刺史刘景岩从事,景岩徙邠州,皦入拜补阙。
百科详情>>