下载百度汉语App
名师好课免费看

日月莲花歌

【作者】汪莘 【朝代】
拼音
wěi
zāi
tiān
jiān
shuí
jiā
liǎng
zhī
lián
hóng
lián
zhī
guī
zi
xiān
bái
lián
zhī
xuě
yàng
yán
liǎng
huā
jìng
miàn
qiān
jǐn
zhòng
cǎo
zhū
qiān
jiàn
mài
huā
wēng
zhī
ā
shuí
dān
nán
chán
yòu
běi
chán
jiàn
cǎi
huā
fēng
dàn
jiàn
chán
liǎng
diǎn
zhuī
guò
tiān
jīn
qiáo
biān
yǒu
shí
shuāng
yūn
gèng
zhěng
zhěng
yǒu
shí
cǎi
yóu
yǒu
shí
xià
huā
tóu
shī
湿
yǒu
shí
fēng
huā
tóu
piān
fèng
xián
yuān
zhōng
yuān
liù
lóng
chā
shàng
tiān
zhōng
tiān
shàng
zhī
nián
zhì
jīn
luò
suō
chuān
穿
huā
liǎn
zuò
hūn
shū
zuò
zhòu
shì
jiān
wèi
shí
chūn
qián
hòu
shén
nóng
jiào
mín
luàn
gēng
nòu
táng
hóu
zhǐ
chū
liǎng
huā
dìng
jié
hòu
táng
hóu
huā
fāng
shào
nián
zhāo
zhāo
zhǎng
huā
zhōu
xuán
gǒu
fēi
rén
zi
chuán
wèi
huā
jiǎn
huā
zhōng
xiān
yáo
jiā
ài
huā
huā
qián
xūn
fēng
cǎi
huàn
xiǎng
róng
miàn
wǎn
lái
jiǎo
xūn
fēng
zhuǎn
huā
fèi
qián
mǎi
hòu
lái
huā
kǎi
qīng
chūn
fēi
guò
qiū
fēi
huí
hóng
bái
huā
kāi
céng
guān
yáo
shùn
shān
jiàn
hàn
táng
chí
guǎn
lái
kàn
huā
rén
zhú
nián
nián
gǎi
chóu
kàn
huā
rén
zài

伟哉天地间,谁家两枝莲。红莲一枝瑰子鲜,白莲一枝雪样妍。两花径面各千里,压尽众草无朱铅。不见卖花翁,不知阿谁担南躔又北躔。不见采花蜂,但见乌蟾两点追过天津桥那边。有时双晕更整整,有时五彩尤戈戈。有时露下花头湿,有时风起花头偏。五凤衔入渊中渊,六龙插上天中天。一入一上知何年,至今络绎如梭穿。花敛作昏舒作昼,世间未识春前后。神农教民乱耕耨,唐侯指出两花定节候,唐侯司花方少年,朝朝暮暮长与花周旋。苟非其人子莫传,为花拣得花中仙。姚家爱花故不俗,花前自鼓薰风曲。采旗幻想芙蓉面,晚来旗脚薰风转。此花不费一钱买,付与后来司花模楷。青春飞过秋飞回,红白芙蕖花自开。曾观尧舜山河去,也见汉唐池馆来。看花人逐年年改,畴昔看花几人在。
作者介绍
汪莘(1155~1227)南宋诗人。字叔耕,号柳塘,休宁(今属安徽)人,布衣。隐居黄山,研究《周易》,旁及释、老。宋宁宗嘉定年间,他曾三次上书朝廷,陈述天变、人事、民穷、吏污等弊病,以及行师布阵的方法,没有得到答复。徐谊知建康时,想把他作为遁世隐士向朝廷荐举,但未能成功。晚年筑室柳溪,自号方壶居士,与朱熹友善。作品有《方壶存稿》 9卷,有明汪璨等刻本;又有《方壶集》4卷,有清雍正九年(1731)刻本。 百科详情>>
大家还在搜