
下载百度汉语App
名师好课免费看

【双调】雁儿落过得胜令_春风桃李繁
chūn
春
fēng
风
táo
桃
lǐ
李
fán
繁
xià
夏
pǔ
浦
hé
荷
lián
莲
jiān
间
qiū
秋
shuāng
霜
huáng
黄
jú
菊
cán
残
dōng
冬
xuě
雪
bái
白
méi
梅
zhàn
绽
sì
四
jì
季
shǒu
手
qīng
轻
fān
翻
bǎi
百
suì
岁
zhǐ
指
kōng
空
dàn
弹
mán
谩
shuō
说
zhōu
周
qín
秦
hàn
汉
tú
徒
kuā
夸
kǒng
孔
mèng
孟
yán
颜
rén
人
jiān
间
jǐ
几
dù
度
huáng
黄
liáng
粱
fàn
饭
láng
狼
shān
山
jīn
金
bēi
杯
xiū
休
fàng
放
xián
闲
míng
名
jiāng
缰
sī
厮
chán
缠
wǎn
挽
lì
利
suǒ
锁
xiāng
相
qiān
牵
bàn
绊
gū
孤
zhōu
舟
luàn
乱
shí
石
tuān
湍
léi
羸
mǎ
马
lián
连
yún
云
zhàn
栈
zǎi
宰
xiàng
相
wǔ
五
gēng
更
hán
寒
jiāng
将
jūn
军
yè
夜
dù
渡
guān
关
chuàng
创
yè
业
fēi
非
róng
容
yì
易
shēng
升
píng
平
shǒu
守
fèn
分
nán
难
cháng
长
ān
安
nà
那
gè
个
shì
是
zhōu
周
gōng
公
dàn
旦
láng
狼
shān
山
fēng
风
liú
流
fǎng
访
xiè
谢
ān
安
hán
韩
hóu
侯
yī
一
jiāng
将
tán
坛
zhū
诸
gě
葛
sān
三
fēn
分
hàn
汉
gōng
功
míng
名
zhǐ
纸
bàn
半
zhāng
张
fù
富
guì
贵
shí
十
nián
年
xiàn
限
xíng
行
lù
路
gǔ
古
lái
来
nán
难
gǔ
古
dào
道
jìn
近
cháng
长
ān
安
jǐn
紧
bǎ
把
xīn
心
yuán
猿
xì
系
láo
牢
jiāng
将
yì
意
mǎ
马
shuān
拴
chén
尘
huán
寰
dào
倒
dà
大
wú
无
yōu
忧
huàn
患
láng
狼
shān
山
bái
白
yún
云
xiāng
相
bàn
伴
xián
闲
huāng
荒
huāng
荒
shí
时
wù
务
jiān
艰
jí
急
jí
急
guāng
光
yīn
阴
huàn
换
yī
一
jú
局
qí
棋
wèi
未
zhōng
终
yāo
腰
fǔ
斧
kē
柯
xiān
先
làn
烂
bǎi
百
suì
岁
shà
霎
guāng
光
jiān
间
mò
莫
xī
惜
cǐ
此
shí
时
xián
闲
sān
三
liǎng
两
zhī
知
xīn
心
yǒu
友
jīng
鲸
bēi
杯
qiě
且
xī
吸
gàn
干
xiū
休
dàn
弹
yù
玉
rén
人
qí
齐
shēng
声
tàn
叹
láng
狼
shān
山
xīng
兴
wáng
亡
yī
一
xiào
笑
jiān
间
cóng
从
tā
他
lǜ
绿
bìn
鬓
bān
斑
yī
欹
zhěn
枕
bái
白
shí
石
làn
烂
huí
回
tóu
头
hóng
红
rì
日
wǎn
晚
mǎn
满
mù
目
qīng
青
shān
山
gān
矸
cuì
翠
lì
立
shù
数
fēng
峰
hán
寒
bì
碧
suǒ
锁
mù
暮
yún
云
jiān
间
mèi
媚
jǐng
景
chūn
春
qián
前
shǎng
赏
qíng
晴
lán
岚
yǔ
雨
hòu
后
kàn
看
kāi
开
yán
颜
yù
玉
zhǎn
盏
jīn
金
bō
波
mǎn
满
láng
狼
shān
山
rén
人
shēng
生
xiāng
相
huì
会
nán
难
春风桃李繁,夏浦荷莲间,秋霜黄菊残,冬雪白梅绽。四季手轻翻,百岁指空弹。谩说周秦汉,徒夸孔孟颜。人间,几度黄粱饭;狼山,金杯休放闲。名缰厮缠挽,利锁相牵绊。孤舟乱石湍,羸马连云栈。宰相五更寒,将军夜渡关。创业非容易,升平守分难。长安,那个是周公旦;狼山,风流访谢安。韩侯一将坛,诸葛三分汉。功名纸半张,富贵十年限。行路古来难,古道近长安。紧把心猿系,牢将意马拴。尘寰,倒大无忧患;狼山,白云相伴闲。荒荒时务艰,急急光阴换。一局棋未终,腰斧柯先烂。百岁霎光间,莫惜此时闲。三两知心友,鲸杯且吸干。休弹,玉人齐声叹;狼山,兴亡一笑间。从他绿鬓斑,欹枕白石烂。回头红日晚,满目青山矸。翠立数峰寒,碧锁暮云间。媚景春前赏,晴岚雨后看。开颜,玉盏金波满;狼山,人生相会难。
作者介绍
庾吉甫,名天锡,亦作天福,大都(今北京)人。 曾任中书省掾,除员外郎、中山(今河北定州市)府判。生卒年不详。元·钟嗣成《录鬼簿》将其列于“前辈 已死名公才人,有所编传奇行于世者”之列。明·贾 仲明在马致远的吊词里把他与马致远、关汉卿、白朴 等人相提并论。马、关、白都是杂剧蒙元时期的作家, 故庄一拂在《古典戏曲存目汇考》中言庾氏于“元宪 宗元年前后在世” 。
百科详情>>