下载百度汉语App
名师好课免费看

白洋淀的献诗

【作者】黑大春 【朝代】现代
拼音
jiù
yào
kāi
diàn
tóu
cūn
zhuāng
xiǎo
chuán
shuō
jīn
yǒu
fēng
yòu
yǒu
làng
dāng
piàn
luò
fān
shì
de
yán
沿
zhe
jìng
jìng
de
miàn
piāo
dàng
shēng
tiě
máo
bān
de
tàn
lái
shēn
shēn
de
xiōng
táng
āi
měi
mìng
yùn
de
huì
dōu
còu
qiǎo
gǎn
lái
dàn
yǒng
yuǎn
wán
yíng
hēi
táo
bān
xīn
líng
de
zhǐ
pái
duō
xiàng
zhǐ
tuó
le
bèi
què
méi
yǒu
diǎn
rén
shēng
jīng
yàn
de
xiā
yòng
qiān
wàn
zhǐ
shǒu
zhēng
zhá
zài
huàn
de
shuǐ
cǎo
jiù
yào
kāi
diàn
tóu
cūn
zhuāng
què
méi
yǒu
zhēng
wèi
shòu
ruò
de
niáng
zài
jiā
de
jiǔ
shàng
gàn
bēi
lái
jiù
gēn
háo
xiá
de
nán
zi
hàn
yàng
zǒng
cuò
diào
wàng
de
hǎo
shí
guāng
wǎng
zài
chóu
chàng
měi
hǎo
ér
huāng
liáng
zài
qín
liù
gēn
fēng
zhōng
de
wěi
shàng
zài
qín
liù
gēn
fēng
zhōng
de
wěi
shàng
jiù
yào
kāi
diàn
tóu
cūn
zhuāng
tǎng
zài
àn
shàng
shēn
zhe
mǎn
le
juàn
de
shǒu
zhǐ
de
chūn
椿
zhè
shì
quán
zhōng
guó
de
hái
zi
dōu
shàng
le
xīng
xīng
de
zuì
hòu
zhè
shì
shēn
hòu
zhǎn
kāi
de
zuì
huāng
liáng
de
tián
zhè
piàn
gān
de
lǎo
céng
yǒu
guò
绿
de
guò
jiù
xiàng
de
qīng
chūn
céng
mèng
xiǎng
gài
mín
de
zhè
piàn
lǎo
jīn
què
yòu
huáng
yòu
shòu
zhǎo
dào
shuǐ
jiù
xiàng
zài
tài
yáng
de
zhào
yào
耀
xià
de
tuí
fèi
jiù
yào
kāi
diàn
tóu
cūn
zhuāng
yào
huà
zhe
kuài
chuán
huí
dào
dǎo
xíng
de
xīn
shàng
zài
shàng
miàn
duō
shǎo
shāng
xīn
wàng
guò
piāo
de
shēng
bái
de
lèi
shuǐ
jiù
diào
zài
de
绿
shǒu
zhǎng
shàng
cháng
cháng
xiàng
kuā
kǒu
shì
hěn
hěn
de
shī
rén
suǒ
yǒu
shàn
liáng
de
rén
men
dōu
gōng
rèn
céng
duō
shǎo
shāng
xīn
wàng
guò
zài
huí
jiā
kàn
wàng
de
shàng
huā
de
guì
guān
jiù
tuō
zài
de
绿
shǒu
zhǎng
shàng

我就要离开大淀头村庄
妈妈,小船说:今夜有风又有浪
当一片落帆似的薄雾沿着静静的河面飘荡
我一声铁锚般的叹息来自深深的胸膛

唉!每一次命运的聚会我都凑巧赶来
但我永远也玩不赢那幅黑桃般心灵的纸牌
我多像那只驼了背却没有一点人生经验的虾米
用千万只手挣扎在虚幻的水草里

我就要离开大淀头村庄
妈妈,我却没有征服那位瘦弱的姑娘
她在渔家的酒席上干起杯来
就跟豪侠的男子汉一模一样

我总错掉旺季的好时光
渔网在惆怅,美好而荒凉
在吉他琴那六根风中的芦苇上
在吉他琴那六根风中的芦苇上

我就要离开大淀头村庄
妈妈,我躺在岸上伸着系满了疲倦的手指的木椿
这是全中国的孩子都闭上了星星的最后一夜
这是我身后展开的一次最荒凉的田野

呵!这片干枯的老玉米也曾有过绿色的过去
就像我的青春曾梦想覆盖民族的大地
呵!这片老玉米如今却又黄又瘦地找不到一滴水
就像我在太阳的照耀下,无比的颓废

我就要离开大淀头村庄
妈妈,我要划着快船回到你岛形的心上
在那上面,你多少次伤心地企望过我漂泊的生涯
你白露的泪水就掉在我荷叶的绿手掌上

我常常向你夸口:我是个很大很大的诗人
所有善良的人们都把我公认
呵!我也曾多少次伤心地企望过在回家看望你的路上
那荷花的桂冠就托在我荷叶的绿手掌上
标签:
作者介绍
大家还在搜
编辑 参与贡献百度汉语诗词内容