下载百度汉语App
名师好课免费看

五言述德抒情诗一首四十韵献上杜七兄仆射相公(杜悰)

【作者】李商隐 【朝代】
拼音
zuò
huáng
jīn
què
xiān
kāi
bái
jīng
yǒu
rén
tài
wéi
yuè
jiàng
yuán
jīng
gěng
guān
xūn
xún
chén
wàng
qīng
cháng
xuán
jiǎ
lìng
zhù
jiā
shēng
jīng
chū
xuān
shū
liú
yàn
zi
yíng
xiāng
chuán
zhèn
jiàn
zhǔ
wén
méng
liú
wáng
yóu
lái
zhàng
guó
zhēn
jiǔ
fēn
zhù
zhēng
róng
zhǔ
láo
sān
jīng
rén
kěn
zài
míng
tiān
gòng
zhuǎn
huáng
dào
tóng
háng
hòu
yǐn
cáo
cān
jiǔ
xiān
shuō
gēng
shí
xián
tài
jiē
píng
yuàn
bǎo
jiāng
jiāng
xiǔ
míng
shēn
shì
kòu
é
xīng
bīng
gǎn
niàn
xiáo
shī
jiē
zhào
kēng
tǎng
lìng
ān
yǐn
rěn
zàn
zhēn
míng
è
cǎo
suī
dāng
hán
sōng
shí
tǐng
shēng
rén
yán
zhēn
wèi
gōng
běn
zhēng
shì
liú
tái
qián
qiě
pèi
jīng
róng
wáng
jiǎn
yáng
liǔ
yíng
qīng
xiào
pín
shū
gāo
tán
chéng
guò
tíng
duō
lìng
zi
shù
yǒu
míng
shēng
nán
zhào
yīng
wén
mìng
西
shān
gǎn
jīng
shōu
de
duān
zuò
sǎo
chán
qiāng
yàn
chū
juàn
zhǎng
yǒu
qíng
kǎn
wēi
chūn
shuǐ
nuǎn
lóu
jiǒng
xuě
fēng
qíng
qiān
xiāng
màn
huí
ráo
jiàng
yīng
shuí
zhī
zhī
jiàn
xiè
xuān
chéng
yǒu
gāo
jīn
zhì
xià
qīng
dēng
mén
cán
hòu
zhì
zhì
驿
kǒng
yíng
shì
liú
biǎo
ān
néng
lǎo
péng
diāo
lóng
xīn
qiè
huà
chéng
yǒu
céng
qián
láo
héng
chéng
shí
guāi
qiǎo
huàn
zhàn
xiàng
jiān
zhēn
fèi
wàng
yān
zhōng
xué
chí
huí
kǒu
gēng
dào
shāng
pān
yuè
zhòng
shù
qiān
qīng
lǒng
niǎo
bēi
dān
xiāng
lán
yuàn
jīng
guī
guò
jiù
suì
mèng
rào
cán
gèng
ruò
zhí
dāo
huá
shuāi
mén
wài
xiōng
chén
láo
zhě
wèi
chàng
lèi
xiān
héng

帝作黄金阙,仙开白玉京。
有人扶太极,惟岳降元精。
耿贾官勋大,荀陈地望清。
旂常悬祖德,甲令著嘉声。
经出宣尼壁,书留晏子楹。
武乡传阵法,践土主文盟。
自昔流王泽,由来仗国桢。
九河分合沓,一柱忽峥嵘。
得主劳三顾,惊人肯再鸣。
碧虚天共转,黄道日同行。
后饮曹参酒,先和傅说羹。
即时贤路辟,此夜泰阶平。
愿保无疆福,将图不朽名。
率身期济世,叩额虑兴兵。
感念殽尸露,咨嗟赵卒坑。
傥令安隐忍,何以赞贞明。
恶草虽当路,寒松实挺生。
人言真可畏,公意本无争。
故事留台阁,前驱且旆旌。
芙蓉王俭府,杨柳亚夫营。
清啸频疏俗,高谈屡析酲。
过庭多令子,乞墅有名甥。
南诏应闻命,西山莫敢惊。
寄辞收的博,端坐扫欃枪。
雅宴初无倦,长歌底有情。
槛危春水暖,楼迥雪峰晴。
移席牵缃蔓,回桡扑绛英。
谁知杜武库,只见谢宣城。
有客趋高义,于今滞下卿。
登门惭后至,置驿恐虚迎。
自是依刘表,安能比老彭。
雕龙心已切,画虎意何成。
岂有曾黔突,徒劳不倚衡。
乘时乖巧宦,占象合艰贞。
废忘淹中学,迟回谷口耕。
悼伤潘岳重,树立马迁轻。
陇鸟悲丹觜,湘兰怨紫茎。
归期过旧岁,旅梦绕残更。
弱植叨华族,衰门倚外兄。
欲陈劳者曲,未唱泪先横。
作者介绍
李商隐,字义山,号玉溪生,唐朝河南荥阳(今河南郑州荥阳市)人,原籍怀州河内(今河南省焦作市),唐朝著名诗人。他擅长诗歌写作,骈文文学价值也很高,是晚唐最出色的诗人之一,和杜牧合称“小李杜”,与温庭筠合称为“温李”,因诗文与同时期的段成式、温庭筠风格相近,且三人都在家族里排行第十六,故并称为“三十六体”。其诗构思新奇,风格秾丽,尤其是一些爱情诗和无题诗写得缠绵悱恻,优美动人,广为传诵。但部分诗歌过于隐晦迷离,难于索解,至有“诗家总爱西昆好,独恨无人作郑笺”之说。因处于牛李党争的夹缝之中,一生很不得志。死后葬于家乡河内(今河南焦作沁阳市与博爱县交界之处)。作品收录为《李义山诗集》。 百科详情>>
大家还在搜