下载百度汉语App
名师好课免费看

月下弹琴记集句诗(二十首)

【作者】李桢 【朝代】
拼音
yún
xiǎng
shang
huā
xiǎng
róng
qīng
chūn
guò
luàn
zhōng
gōng
míng
guì
ruò
zhǎng
zài
sàng
bēi
huān
jìn
shì
kōng
chuāng
guāng
fēi
yán
qián
shù
yǐn
fáng
lóng
shēn
cǎi
fèng
shuāng
fēi
yóu
xiāng
chē
zài
féng
yīng
xiào
chéng
fǎn
luó
nián
nián
chóu
chàng
shì
chūn
guò
shí
pān
fāng
shù
chóu
huā
jǐn
hán
liàn
zhòng
qīn
jué
mèng
duō
guì
lǐng
zhàng
lái
yún
shì
shǔ
jiāng
fēng
dàn
shuǐ
luó
rén
shēng
guì
huí
shǒu
shì
shì
nài
ěr
jiā
zài
hán
táng
yǎn
fēi
gāo
qíng
dàn
shì
jiān
jiāng
zhī
fěn
shěn
yán
wéi
hèn
chén
rǎn
guī
bìng
suí
huí
yàn
jǐn
hún
qián
zhú
juān
fēi
dōng
fēng
chuī
lèi
duì
huā
luò
chóu
chàng
zhū
yán
guī
yǒu
shí
diān
dǎo
zhe
shang
wàn
zhuǎn
qiān
huí
lǎn
xià
chuáng
yàn
chéng
lán
shè
péng
mén
wèi
shí
luó
xiāng
hàn
cháo
guān
gài
jiē
líng
wèi
guó
shān
bàn
yáng
mǎn
yǎn
tāo
zhōng
shì
rén
dào
bèi
kān
shāng
cùn
xiāng
cùn
huī
qiě
jiāng
tuán
shàn
zàn
pái
huái
yuè
míng
chū
dào
fēng
jìng
hán
táng
huā
zhèng
kāi
绿
shuǐ
qīng
shān
suī
shì
jiù
hóng
yán
bái
xiāng
cuī
qíng
shì
duō
qíng
kěn
xìn
chóu
cháng
jiǔ
huí
xíng
róng
biàn
jǐn
yīn
cún
xiòng
nán
zhāo
hún
xián
jié
liǔ
tiáo
yuǎn
dào
shū
huā
cháo
yún
chuāng
cán
yuè
rén
zài
shù
zhàn
xiāng
gòng
wén
jīn
jīng
juān
juān
shuāng
yuè
lěng
qīn
mén
fēng
huǒ
nián
nián
bào
chén
měi
huí
huí
shǒu
zhǎng
pín
míng
móu
hào
chǐ
齿
jīn
zài
shū
yīn
qīn
shù
hǎo
huā
xián
bái
zhòu
shù
zhū
cán
liǔ
wèi
shèng
chūn
kuáng
fēng
luò
jǐn
shēn
hóng
shuǐ
yuǎn
shān
cháng
chóu
shā
rén
xián
guǎn
yáo
tīng
bàn
bēi
luó
qīn
jǐn
lèi
yān
zhī
niǎo
huā
luò
rén
zài
jié
fēng
chóu
dié
wèi
zhī
shàng
chéng
chén
cái
xuě
cán
yán
què
duō
shí
绿
yún
xié
duǒ
jīn
chāi
zhuì
cāng
máng
yǒng
shī
yān
jiāo
wàng
yáng
xūn
shì
gān
zàn
fēn
nèi
jīn
píng
shēng
huà
fěn
xiá
hóng
shòu
ǒu
qún
jiān
jiā
hán
qiū
tóng
què
huāng
liáng
suǒ
yún
jiù
suí
zhēng
zhàn
jǐn
liú
qīng
zhǒng
xiàng
huáng
hūn
chóu
xīn
bèi
zhǎng
yōu
dào
chù
míng
zhī
shì
àn
tóu
jǐn
xiāng
hún
diào
shū
shēn
dēng
huǒ
shàng
fán
lóu
shān
zhōng
lǎo
宿
rán
zài
kǎn
wài
zhǎng
jiāng
kōng
liú
míng
yuè
rén
sàn
hán
fēi
jǐn
shuǐ
yōu
yōu
mǎn
tái
jiē
chǔ
mǎn
chéng
dēng
gāo
wàng
yuǎn
shāng
qíng
qióng
zhī
yuè
chūn
zuó
bīng
dān
yín
chuáng
mèng
chéng
wǎng
shì
yōu
yōu
zēng
hào
tàn
qīng
chóu
rǎn
rǎn
dài
xǐng
zhī
qín
lóu
cháng
duàn
绿
fēng
shēng
róng
ròu
绿
yún
huán
shāng
chūn
cuì
dài
cán
guǎn
lóu
tái
rén
shān
chuān
lóng
zhàn
xuè
màn
màn
qiān
nián
bié
hèn
diào
qín
lǎn
yōu
qíng
huà
nán
huí
shǒu
jiù
yóu
zhēn
shì
mèng
hán
cháo
wéi
dài
yáng
hái
jiàn
qīng
míng
gǎi
róng
měi
jīng
shí
jié
hèn
piāo
péng
fēng
chén
rěn
rǎn
yīn
shū
jué
rén
xiāo
tiáo
shì
jǐng
kōng
huāng
dài
àn
cuī
xiǎo
yuè
huā
huáng
dié
lǐng
chūn
fēng
huán
fēi
yàn
jiē
chén
zhǐ
yǒu
xiāng
wáng
mèng
zhōng
chǔ
chù
xié
yáng
cǎo
shì
tái
táng
qíng
nuǎn
pái
huái
shì
chén
zuì
yǒu
xiāng
cán
fēi
sòng
cái
xián
guǎn
biàn
chéng
shān
niǎo
nòng
xiè
láng
kōng
xìn
huā
mái
qíng
zhī
dào
chù
shēn
qiǎn
huáng
jīn
mán
zuò
duī
luò
luò
shū
xīng
mǎn
tài
qīng
hán
jiāng
jìn
màn
liú
shēng
zhǎng
hǎo
shì
jiē
shì
dào
shì
qíng
hái
yǒu
qíng
qiě
jǐn
líng
xiāo
hèn
xiū
jiāng
wén
zhàn
shí
míng
qiū
lái
jiàn
yuè
duō
guī
xié
xūn
lóng
zuò
dào
míng
rào
mén
qīng
jǐn
槿
jué
chén
āi
bái
shí
cāng
cāng
bàn
绿
tái
jiǔ
jiàn
xiāo
fēng
ruǎn
táo
huā
jìng
jìn
cài
huā
kāi
hóng
hǎi
shuǐ
bēi
zhōng
xiè
wàn
míng
jīng
hòu
lái
shì
shàng
yīng
xióng
běn
zhǔ
zhēng
jiào
hóng
fěn
chéng
huī
mén
qián
gǎi
jiù
shān
lián
zhǔ
chóu
hóng
dàng
zhuì
piāo
huā
nán
zài
yún
liú
shuǐ
jìng
lóng
qiū
jiāng
lěng
hóng
鸿
yàn
lái
fēng
duō
qióng
xiàng
qiǎo
rán
chē
jué
qìng
shēng
shēn
xià
chū
yān
luó

云想衣裳花想容,青春已过乱离中。
功名富贵若长在,得丧悲欢尽是空。
窗里日光飞野马,岩前树色隐房栊。
身无彩凤双飞翼,油璧香车不再逢。
应笑无成返薜萝,年年惆怅是春过。
时攀芳树愁花尽,寒恋重衾觉梦多。
桂岭瘴来云似墨,蜀江风澹水如罗。
人生富贵须回首,世事无几奈尔何。
家在寒塘独掩扉,高情雅澹世间稀。
不将脂粉沈颜色,惟恨缁尘染素衣。
归目并随回雁尽,离魂潜逐杜鹃飞。
东风吹泪对花落,惆怅朱颜不复归。
有时颠倒着衣裳,万转千回懒下床。
艳骨已成兰麝土,蓬门未识绮罗香。
汉朝冠盖皆陵墓,魏国山河半夕阳。
满眼波涛终古事,离人到此倍堪伤。
一寸相思一寸灰,且将团扇暂徘徊。
月明古寺客初到,风静寒塘花正开。
绿水青山虽似旧,红颜白发递相催。
无情不似多情苦,肯信愁肠日九回。
形容变尽语音存,地敻难招自古魂。
闲结柳条思远道,欲书花叶寄朝云。
窗残夜月人何在,树蘸芜香鹤共闻。
今日独经歌舞地,娟娟霜月冷侵门。
烽火年年报虏尘,每回回首即长颦。
明眸皓齿今何在,异服殊音不可亲。
几树好花闲白昼,数株残柳未胜春。
狂风落尽深红色,水远山长愁杀人。
弦管遥听一半悲,罗衾滴尽泪胭脂。
鸟啼花落人何在,节去蜂愁蝶未知。
鵩上承尘才一日,雪残嵒鹊亦多时。
绿云斜軃金钗坠,独立苍茫自咏诗。
烟郊四望夕阳曛,世路干戈惜暂分。
内屋金屏生色画,粉霞红绶藕丝裙。
蒹葭淅沥含秋雨,铜雀荒凉锁暮云。
旧业已随征战尽,独留青冢向黄昏。
愁心一倍长离忧,到处明知是暗投。
雨尽香魂吊书客,夜深灯火上樊楼。
山中老宿依然在,槛外长江空自流。
明月易低人易散,寒鸦飞尽水悠悠。
叶满苔阶杵满城,登高望远自伤情。
琼枝璧月春如昨,冰箪银床梦不成。
往事悠悠增浩叹,清愁苒苒带余醒。
岂知一夕秦楼客,肠断绿荷风雨声。
芙蓉肌肉绿云鬟,泣雨伤春翠黛残。
歌管楼台人寂寂,山川龙战血漫漫。
千年别恨调琴懒,几许幽情欲话难。
回首旧游真是梦,寒潮惟带夕阳还。
一见清明一改容,每惊时节恨飘蓬。
风尘荏苒音书绝,人物萧条市井空。
荒埭暗鸡催晓月,野花黄蝶领春风。
玉环飞燕皆尘土,只有襄王忆梦中。
处处斜阳草似苔,野塘晴暖独徘徊。
侍臣最有相如渴,欲赋惭非宋玉才。
弦管变成山鸟弄,屟廊空信野花埋。
情知到处身如寄,莫遣黄金谩作堆。
落落疏星满太清,寒江近户漫流声。
长疑好事皆虚事,道是无情还有情。
且尽醁醽消积恨,休将文字占时名。
秋来见月多归思,斜倚薰笼坐到明。
绕门清槿绝尘埃,白石苍苍半绿苔。
酒力渐消风力软,桃花净尽菜花开。
一泓海水杯中泻,万里铭旌死后来。
世上英雄本无主,争教红粉不成灰。
门前不改旧山河,莲渚愁红荡碧波。
坠叶飘花难再复,浮云流水竟如何。
鱼龙寂寞秋江冷,鸿雁不来风雨多。
穷巷悄然车马绝,磬声深夏出烟萝。
大家还在搜
编辑 参与贡献百度汉语诗词内容