下载百度汉语App
名师好课免费看

异体十四行诗八首

【作者】王佐良 【朝代】现代
拼音
zhī
ràng
men
chě
luàn
tóu
yòng
bīng
lěng
de
jiá
zhèng
míng
men
de
shòu
xuē
de
shū
shuāng
biàn
de
zi
yuǎn
le
ràng
men
shuō
cóng
qián
de
yǎn
jīng
cóng
qián
de
yāo
shēn
céng
jīng
shì
zěn
yàng
de
dàn
shì
shí
jiān
de
què
shǐ
使
men
kuài
yīng
gāi
shì
liú
lèi
què
huàn
lái
de
xīn
shì
huáng
hūn
tài
bái
de
jiǎo
xiào
zhe
què
yòu
yǒu
yàng
de
jiān
men
zài
shù
páng
děng
hòu
yǒu
mèi
de
jiē
jiǎo
de
fēn
bié
men
bìng
men
kàn
yǎn
de
xiào
huò
zhě
jiǒng
men
shàng
cài
shì
rèn
shòu
tóng
yàng
de
líng
men
huí
lái
yòu
tóng
yàng
shèng
——
yīn
wèi
men
jīng
chāo
yuè
zhī
èr
jīn
zhè
jīng
xià
le
wéi
yǒu
ài
qíng
xiàng
yàng
de
měi
yàng
de
mán
yuán
shǐ
yào
zhǎo
zháo
ràng
de
shēn
zi
wēn
nuǎn
le
de
men
dōu
céng
yǒu
tài
duō
de
jiào
yǎng
xiū
jiàn
jiā
de
cǎo
gěi
wéi
qiáng
ān
quán
lán
zhù
le
men
shì
shuǐ
zài
zhǎng
lín
mào
cǎo
zài
luàn
shí
huí
xuán
yīn
ér
gèng
chī
xīn
de
yǎn
jīng
gèng
hēi
de
shì
de
lèi
shuǐ
gèng
duō
gèng
kuài
men
rèn
xìng
ér
yòu
jiāo
ào
yáng
zhe
tóu
zǒu
guò
zhè
xiē
shù
de
yáng
qún
rén
qún
rán
ér
men
de
dān
chún
què
shòu
rǎn
kàn
de
shān
de
chén
zhī
sān
ài
miè
diào
diàn
dēng
kàn
zhú
guāng
xià
liǎn
shàng
de
píng
jìng
hái
yǒu
de
shǒu
shì
yàng
yào
qiáng
què
yòu
yàng
xiū
zhè
shì
de
zhēn
shí
céng
zài
suǒ
yǒu
de
shū
kàn
jiàn
huàn
jué
gèng
chún
jìng
jiā
le
xiōng
táng
de
zài
lěng
lěng
de
è
饿
ān
wèi
le
zài
chén
shī
de
qiè
dàn
shì
men
dōu
yuàn
zǒu
jìn
zhè
chē
kàn
xiē
zi
de
qīn
men
zhēng
chǎo
zài
cài
shì
huò
zhě
gāo
xìng
duō
tōu
de
yáng
men
xiǎng
yào
chàng
dàn
shì
suǒ
yǒu
de
lǎo
chéng
yǎn
jìng
zhǐ
le
ràng
guī
bìng
qiě
huī
le
xīn
shì
chéng
le
de
zōng
jiào
zhī
men
tóng
yào
chū
zhè
zuò
mén
dàn
tóng
shí
chóu
chú
shé
bào
le
hái
zi
yán
tuì
退
huí
ér
qūn
xún
zài
chén
de
de
shēn
yào
yào
pàng
ér
yào
dài
shàng
yǎn
jīng
tiē
jìn
le
huǒ
shāng
fēng
yòu
zài
cháng
cháng
de
xià
zhù
rén
wēn
shí
de
guò
dàn
zuó
tiān
men
hái
shuō
hǎi
xíng
gāo
shān
qīng
cǎo
shàng
de
màn
bìng
zuò
hái
shuō
zài
suǒ
yǒu
de
xíng
rén
méi
yǒu
chī
huò
yǒu
měi
hǎo
de
méi
yǎn
cún
zài
zhǐ
shì
jià
lái
de
hái
yuǎn
de
què
chù
jīng
xīn
jìn
zhī
duì
zhè
shì
jiè
men
què
yǒu
shāng
gǎn
de
liàn
liàn
jiù
shì
nuò
ruò
yōu
què
shì
zhǒng
yán
de
chún
hóng
de
de
lǐng
dài
huǎng
kàn
zhè
xiē
guǎng
广
gào
càn
làn
ér
fēng
xiē
bái
de
chuán
dēng
xià
de
tǎng
hái
jiā
shàng
mèi
de
xiào
shì
men
tīng
zhe
hēi
rén
de
yīn
yuè
ér
fán
shì
guò
fèn
de
mǐn
gǎn
děng
shì
jiāng
qiè
de
shāng
pǐn
tài
tài
de
liǎn
yòng
dēng
guāng
zhào
zài
de
chuāng
ràng
gài
qiáo
ér
men
zhuì
le
xiàn
jǐng
men
què
yòu
pāi
shǒu
yīn
wèi
zhè
piàn
hái
shì
chù
chòu
men
yào
guò
ér
zhè
què
yǒng
zài
zhī
liù
biàn
huà
jīng
le
xiào
yǒu
zhuǎn
shēn
de
qún
yòu
chuān
穿
le
de
cháng
zài
tóu
qián
chāi
zhe
biān
zi
huò
zhě
shàng
wéi
yāo
xià
chú
fáng
dàn
de
shì
què
zhǐ
yǒu
yǒng
yuǎn
fēn
xīn
zài
de
yǐng
zi
zhī
jiān
yīn
wèi
de
yǐng
zi
biàn
便
shì
chǔn
de
píng
jiā
jìn
le
shuō
hóng
bái
de
zi
chèn
chū
de
liǎn
shuō
de
xiào
shēng
zài
dēng
xià
wài
tián
shuō
de
péng
yǒu
men
jiào
shuō
yào
shuō
de
zhàn
lái
le
yàng
de
hēi
jiāng
duǒ
xiǎng
xiàng
de
hóng
huā
rán
zài
de
bìn
biān
zhī
de
sān
fēn
jiǎ
wán
chéng
le
de
ài
jiāo
wán
chéng
le
de
shèng
què
zài
shēng
zhǎng
chūn
qiū
de
huí
xuán
zhāng
zhe
tòng
de
jīng
de
yǎn
suǒ
yǒu
de
sǔn
shī
dōu
guò
le
ér
huī
le
chī
qíng
de
xiào
yuè
de
shuì
mián
jiǔ
yuè
de
cháng
tiān
shuǐ
zhuǎn
shēn
de
méi
qīng
lǎng
suǒ
zuì
hòu
de
zhēng
shì
shuāi
tuō
chén
dàn
réng
yǒu
àn
de
xīn
tiào
yīn
wèi
huān
kāi
chū
bái
bái
de
xiōng
táng
ràng
kuàng
de
lín
shī
湿
lín
chéng
bìng
huò
wáng
dàn
men
yòu
tān
zhè
fèn
xīn
xiān
zhè
jìn
de
huān
xīn
zhī
men
de
ài
qíng
jué
chún
jié
tiān
cǎo
zài
rén
de
shū
qíng
guò
hòu
jiù
shì
de
gēn
shuǐ
de
yǎn
jīng
què
shì
liú
le
shēng
xué
de
běn
dàn
hái
zi
bìng
suàn
shì
chéng
zhǒng
shèng
men
zài
gǎn
guān
de
rán
liàng
le
shǎn
le
guò
de
yāo
qiú
de
jiāo
huì
zài
chǎn
chuáng
shàng
dàn
jué
le
xiǔ
men
yōng
bào
zài
fán
wèi
shén
me
yòng
shǒu
zhē
zhù
liǎn
wèi
shén
me
kàn
zhòu
méi
de
yōu
chóu
chú
de
yāo
shēn
zhěng
jiù
le
de
shén
de
xīn
rán
ér
zuò
zhe
shān
shān
shuǐ
shuǐ
de
mèng
ràng
men
zuò
shàng
chē
zǒu
chū
dōng
guō
de
mén
kàn
jǐn
jìn
de
绿
cǎo
ér
liú
xià
yǎn
lèi

之一

让我们扯乱头发,用冰冷的颊
证明我们的瘦削,你的梳双辫的日子
远了。让我们说:从前的眼睛,
从前的腰身曾经是怎样的细。

但是时间的把戏却使我们快乐:
应该是流泪却换来秘密的欣喜。
你,你是黄昏里太白的衣角,
嬉笑着,却又有异样的缄默。

我们已无需在树旁等候,
无需有不寐的街角的分别,
我们并合,我们看各自眼里的笑。
或者窘迫,我们上菜市去
任受同样的欺凌。我们回来
又同样地胜利——因为我们已经超越。

之二

今夜这野地惊吓了我。唯有
爱情象它一样的奇美,一样的
野蛮和原始。我要找着你,
让你的身子温暖了我的。

我们都不曾有太多的教养,
修建得如那私家的草地,给围墙
安全地拦住了。我们是河水,
在长林茂草,在乱石里回旋。

因此而我更痴心,你的眼睛更黑,
你的,也是我的,泪水更多更快乐。
我们任性而又骄傲,扬着头
走过这些拘束的羊群人群。
然而我们的单纯却已受染,
你看你的衣衫,我的尘土。

之三

我爱灭掉电灯,看烛光下
你脸上的平静和寂寞,还有
你的手势。那样要强,却又
异样地羞。这是你的真实。

我曾在所有的图书里看见你。
幻觉更纯净,加了你胸膛的热,
在我冷冷的饥饿里,安慰了
我在尘土里失去的一切。

但是我们都不愿走进这车马,
看那些粗脖子的母亲们,争吵
在菜市,或者高兴于多偷的洋芋。
我们想要唱歌,但是所有的老成
和眼镜喝止了你,让我规矩,并且
灰了心。你于是成了我的宗教。

之四

我们同要踏出这座门,
但同时踌躇。顾虑如蛇。
你抱了孩子无言地退回,
而我逡巡在陈腐的比喻里。

你的身体要粗要胖,而我
也要带上眼睛,贴近了火炉,
伤风又发脾气,在长长的下午
拉住客人,逼他温我五十次的过去。

但昨天我们还说海行和高山,
和青草地上的漫步和并坐,
还说在所有的行人里,没有一个
痴如我,或有美好的眉眼如你。
存在只是一个假日,来的还远,
去的却触目惊心地近。

之五

对于这个世界,我们却有
伤感的恋恋,自古就是懦弱,
忧郁却是一种颜色,你的
唇红,我的粗俗的领带和谎。

你看这些广告,灿烂而丰富,
那些白漆的船和灯下的躺椅,
还加上那妩媚的笑。于是我们
听着黑人的音乐而起舞。

烦腻是过分的敏感,那等于
都市将一切的商品和太太的脸,
用灯光照在大的窗里,让乞丐瞧。

而我们坠入了陷阱。我们却又拍手,
因为这片土地还是触鼻地臭,
我们要过去,而这依附却永在。

之六

你以变化惊讶了我。你笑,
你哭,你有转身的衣群曳地,
你又穿了我的长裤在马头前
拆着鞭子,或者系上围腰下厨房。

但我的格式却只有一个。我永远分心
在你和你的影子之间,因为你的
影子便是愚蠢的我。
批评家,你读进了你自己!

说红白的格子不衬出你的脸,
说你的笑声不在灯下格外甜,
说你的朋友们不叫我妒忌,
说你要说的。我站起来,
抚摸了丝样的黑发,将一朵
想象的红花燃在你的鬓边。

之七

我的三分虚假完成了你的爱娇,
完成了你的胜利。你却在
生长和春秋的回旋里,
张着痛苦的惊惧的眼。

所有的给予和损失都过去了,
而你恢复了痴情的笑。
五月的睡眠和九月的长天和水,
你转身,你的眉宇何其清朗!

所以最后的征服是我。我摔脱
尘土,但我仍有暗夜的心跳;
因为我喜欢拉开衣服,露出
白白的胸膛,让旷野的雨淋湿,
淋成病或死亡。但我们又贪图
这份新鲜,这无尽的欢欣。

之八

我们的爱情决不纯洁。天和地,
草木和雨露,在迷人的抒情过后,
就是那泥土的根。你如水的眼睛,
我却是鱼,流入了你生物学的课本。

但孩子并不算是惩罚。一种胜利,
我们在感官的哭泣里忽然亮了闪了。
过去的,要求的,交会在产床上,
但拒绝了不朽,我们拥抱在烦腻里。

为什么用手遮住脸,为什么不看
我那皱眉的忧郁,我那踌躇?
你的腰身拯救了我,我的无神的心。

然而你做着山山水水的梦!
让我们坐上马车,走出东郭的门,
看无尽无尽的绿草,而流下眼泪。
标签:
作者介绍
王佐良(1916-1995)浙江上虞人。1939年毕业于清华大学外语系。曾任西南联合大学、清华大学讲师。1947年留学英国牛津大学。1949年回国后,历任北京外国语学院教授、英语系主任、副院长,中国莎士比亚学会、中国外语教学研究会第一届副会长,中国英语教学研究会第一届会长,《外国文学》主编,国务院学位委员会第一、二届学科评议组成员。是第六届全国政协委员。专于英国文学的研究。著有《英国十七世纪剧作家韦勃斯特的文学声誉》(英文)、《英国文学论文集》,译有〔英〕《彭斯诗选》,中译英《雷雨》(曹禺著)。 异体十四行诗八首他巴黎码头边长夜行1948年圣诞 百科详情>>
大家还在搜
编辑 参与贡献百度汉语诗词内容