下载百度汉语App
名师好课免费看

题汪季路家藏吴彩鸾唐韵后

【作者】楼钥 【朝代】
拼音
jiù
shuō
xiān
rén
cǎi
luán
shū
qiè
yùn
guī
háo
duān
yīng
shén
yǒu
lìng
rén
zhì
jīn
bài
guān
xiāng
chuán
shì
sān
bǎi
zài
shuí
zhī
zhēn
yǎn
rán
zài
jīng
miào
xìn
shén
jiān
zhū
dān
bèi
jīng
cǎi
yán
chū
wèi
yùn
shí
shèng
póu
wén
jué
hòu
zhī
níng
zhī
suì
jīng
zhé
xiān
shǒu
huì
céng
quē
mín
jīng
shēng
jǐn
jīng
suì
yuè
huò
dòng
hàn
fēi
yóu
kǒng
chí
huī
chū
xīn
huà
shén
xiān
zhī
shuō
yún
miǎo
máng
xiān
fán
pèi
ǒu
yóu
huāng
táng
xiāo
shǐ
nòng
chéng
fèng
lán
tián
kōng
shuō
róng
péi
háng
wén
xiāo
zhī
zhēn
shì
fǒu
míng
chuán
xiǔ
piān
wèi
quán
shū
shǐ
xìn
chuán
wén
shì
zhēn
yǒu
dāng
shí
suǒ
zhí
cái
mín
jīn
qiān
jīn
jià
wèi
jūn
shí
nián
gài
yǒu
shù
bǎi
běn
wèi
zhī
běn
chuán
jīn
rén
zāi
huà
tài
xiān
hòu
chuán
zhī
zhī
suì
zhǐ
jīn
yǒu
quán
juān
cuì
mín
fēi
shí
fāng
jiàn
zhī
zàn
jiè
guān
liáo
píng
shēng
yuàn
jiàn
xīn
biàn
便
gèng
móu
shēn
hòu
wèi

旧说仙人吴彩鸾,日书切韵归毫端。
不应神速有如此,令人至今疑稗官。
相传此事三百载,谁知真迹俨然在。
笔精墨妙信入神,间以朱丹倍晶彩。
法言初为此韵时,賸裒文字觉后知。
宁知遂经谪仙手,讳字曾阙民与基。
经生矻矻尽精力,摩以岁月或可得。
动翰如飞犹恐迟,一日一挥出心画。
神仙之说云渺茫,仙凡配耦尤荒唐。
萧史弄玉乘凤去,蓝田空说容裴航。
文箫之遇真是否,岂此虚名传不朽。
五篇历历为全书,始信传闻是真有。
当时所直才五缗,于今千金价未均。
十年盖有数百本,未知几本传今人。
惜哉字画太纤细,后日传之知几岁。
只今已有字不全,欲镌翠珉固非易。
我踰七十方见之,暂借一观聊自怡。
平生愿见心便足,何必更谋身后为。
作者介绍
楼钥(1137~1213)南宋大臣、文学家。字大防,又字启伯,号攻媿主人,明州鄞县(今属浙江)人。楼璩的三子,有兄长楼鐊、楼锡,与袁方、袁燮师事王默、李鸿渐、李若讷、郑锷等人。隆兴元年(1163年)进士及第。历官温州教授,起居郎兼中书舍人,大定九年(1169年),随舅父贺正旦使汪大猷出使金朝。嘉定六年(1213年)卒,谥宣献。袁燮写有行状。有子楼淳、楼濛(早夭)、楼潚、楼治,皆以荫入仕。历官温州教授、乐清知县、翰林学士、吏部尚书兼翰林侍讲、资政殿学士、知太平州,卒谥宣献。 乾道间,以书状官从舅父汪大猷使金,按日记叙途中所闻,成《北行日录》。 百科详情>>
大家还在搜