下载百度汉语App
名师好课免费看

分司东都寓居履道叨承川尹刘侍郎大夫恩知上四十韵

【作者】杜牧 【朝代】
拼音
mìng
shì
rén
ruì
kuāng
jūn
zài
yuè
líng
xūn
běi
jīn
kuàng
dōng
míng
miào
pái
yīng
shī
néng
líng
qīn
xiāng
àn
lán
dòng
fěn
wéi
xīn
zhōu
kǒng
chuán
wén
jiào
xiāo
cáo
shòu
jīng
jiā
tóng
ān
jìn
jiù
shí
jīn
líng
xìng
jiān
xié
bèi
xīn
yīn
míng
jìn
xián
guāng
yuè
zhū
è
zhù
léi
tíng
chāng
kāi
shí
zhào
xiāo
sháo
zòu
chù
tīng
shuǐ
jīng
xuán
yún
zhǎn
gōng
píng
pěng
zhào
xún
qiān
lǒng
fēi
shū
jǐng
xíng
xiān
shēng
wēi
huó
jiāo
míng
róng
zhòng
qín
jūn
jiàn
gōng
gāo
hàn
jiāng
míng
chán
huí
sāi
gàn
sàn
tóng
tíng
shùn
měi
huáng
ēn
qià
diān
guó
níng
tuī
zhǎng
gào
tāng
wǎng
shǔ
xíng
zhì
péng
lái
yǎn
yīng
zhōu
gǒng
luò
tíng
qún
xiān
hài
mín
gèng
tiān
dīng
huá
mén
zhǎng
sāi
háo
jiā
jiōng
zhī
tái
shàng
jìng
sān
huò
jǐng
zhōng
píng
yùn
píng
kāi
xiá
xióng
máng
dài
xíng
huǒ
zhōng
jiāo
绿
shù
quán
xià
zhú
qīng
píng
yuè
shuāng
jié
sān
tái
kōng
xīng
fèng
chí
fāng
zhù
lín
huì
xíng
hán
shǔ
liú
diàn
guāng
yīn
shèn
jiàn
líng
sàn
cáo
fēn
bái
chóng
zhí
yǎn
yóu
qīng
chéng
guān
shě
yōng
tíng
sōng
yún
qīn
xiàng
shǔ
jiē
jiāo
jiōng
宿
huí
wèi
zhǎo
chūn
shā
diàn
zuò
tīng
zēng
fěi
cuì
zhū
wǎng
guà
qīng
tíng
chí
xiǎo
chū
zhuǎn
shāng
qiū
líng
mèng
zhōng
yǎo
yǎo
yín
zhú
yíng
yíng
xiǎo
shū
nán
xiě
bēi
chí
jiǔ
xǐng
jiǔ
pín
jīng
zǎo
yàn
duō
bìng
fàng
cán
yíng
xuě
jìn
gēn
zhú
fēng
diāo
shù
jiá
míng
zhuǎn
hóu
kōng
ē
nuó
chuí
shǒu
pīng
tíng
jìng
cuī
xīn
yāo
léi
jiǎn
jiù
tīng
hǎi
biān
yōng
zhú
chòu
chén
wài
qiè
tūn
xīng
yǐn
bào
kuī
zhòng
yǎn
qián
qiú
zhuó
jīng
shāng
guī
zhào
yuè
nán
shui
líng

命世须人瑞,匡君在岳灵。气和薰北陆,襟旷纳东溟。
赋妙排鹦鹉,诗能继鶺鴒。蒲亲香案色,兰动粉闱馨。
周孔传文教,萧曹授武经。家僮谙禁掖,厩马识金铃。
性与奸邪背,心因启沃冥。进贤光日月,诛恶助雷霆。
阊阖开时召,箫韶奏处听。水精悬御幄,云母展宫屏。
捧诏巡汧陇,飞书护井陉。先声威虎兕,馀力活蟭螟。
荣重秦军箭,功高汉将铭。戈鋋回紫塞,干戚散彤庭。
顺美皇恩洽,扶颠国步宁。禹谟推掌诰,汤网属司刑。
稚榻蓬莱掩,膺舟巩洛停。马群先去害,民籍更添丁
猾吏门长塞,豪家户不扃。四知台上镜,三惑井中瓶。
雅韵凭开匣,雄铓待发硎。火中胶绿树,泉下劚青萍。
五岳期双节,三台空一星。凤池方注意,麟阁会图形。
寒暑逾流电,光阴甚建瓴。散曹分已白,崇直眼由青。
赐第成官舍,佣居起客亭。松筠侵巷陌,禾黍接郊坰。
宿雨回为沼。春沙淀作汀。鱼罾栖翡翠,蛛网挂蜻蜓。
迟晓河初转,伤秋露已零。梦馀钟杳杳,吟罢烛荧荧。
字小书难写,杯迟酒易醒。久贫惊早雁,多病放残萤。
雪劲孤根竹,风凋数荚蓂。转喉空婀娜,垂手自娉婷。
胫细摧新履,腰羸减旧鞓。海边慵逐臭,尘外怯吞腥。
隐豹窥重巘,潜虬避浊泾。商歌如不顾,归棹越南氵灵。
作者介绍
杜牧(803年-约852年),字牧之,号樊川居士,汉族,京兆万年(今陕西西安)人。杜牧是唐代杰出的诗人、散文家,是宰相杜佑之孙,杜从郁之子。唐文宗大和二年26岁中进士,授弘文馆校书郎。后赴江西观察使幕,转淮南节度使幕,又入观察使幕,理人国史馆修撰,膳部、比部、司勋员外郎,黄州、池州、睦州刺史等职。因晚年居长安南樊川别墅,故后世称“杜樊川”,著有《樊川文集》。杜牧的诗歌以七言绝句著称,内容以咏史抒怀为主,其诗英发俊爽,多切经世之物,在晚唐成就颇高。 百科详情>>
大家还在搜
编辑 参与贡献百度汉语诗词内容