下载百度汉语App
名师好课免费看

鹿门寺

【作者】李廌 【朝代】
拼音
péng
lái
鹿
mén
dào
mǎng
mǎng
hàn
jīn
chuān
liǎng
miǎn
miǎo
jīn
tóng
gōng
yàn
zhōu
wēng
ǎo
shì
zhōng
fēng
liú
yǐn
xiǎng
qiān
zài
bào
yǐn
hào
rán
rào
chéng
guī
léi
zuó
miào
宿
cǎo
bèi
huāng
qiū
hán
zhēn
jīng
huái
怀
dēng
lín
suì
yàn
shǔ
níng
yóu
qiè
yuàn
chūn
zhòng
yún
zhàng
shēng
cuì
kuì
tàn
lián
lǎo
guān
yún
wēi
tíng
lín
shì
zhuó
fán
hāo
qīng
lín
xiù
huì
biàn
hóng
shù
shān
zhào
cùn
jiāng
xuàn
shēng
lǎo
yōu
huàn
xiōng
zhù
bǎi
zhòu
jiān
měng
shěng
wàng
wài
qián
zhān
wàn
sōng
lǐng
cuì
xiāng
qīng
biāo
chù
xiān
lài
sēn
dào
rào
wēi
diān
shuǎng
lán
chuán
wén
dào
chǎng
tái
diàn
殿
ruò
lín
zhě
zāi
yíng
dòng
jiē
ruò
huài
yuán
wēi
jìn
kuàng
nǎi
jīn
chù
shān
sēng
qín
piáo
zhuó
táng
gòu
lüè
tóng
wàn
zhǐ
zuò
gōng
zhǐ
dāng
yǒu
guǐ
yùn
zhá
biàn
xiàn
zhù
chí
jiǎn
cáng
shǐ
hòu
dào
tiān
suǒ
wèi
gōng
míng
xiǎng
luò
chén
huá
diān
xiān
gǎo
miàn
yán
wéi
yǒu
jiǒng
jiǒng
xīn
cóng
cháng
huì
dāng
jiè
yán
tóu
lǎo
guān
chuī
yún
fàn
qīng
jīng
zhǔ
shí
gēng
bái
shén
yóu
biǎo
fěng
sòng
rén
kūn
péng
huò
nán
wèi
zi
láng
fēng

蓬莱鹿门道,莽莽汉津渡。
川涂两缅邈,今古同此路。
德公厌州里,翁媪是中去。
风流可引想,千载豹隐雾。
浩然遶城归,羸马琢妙句。
宿草被荒丘,寒榛轶惊兔。
昔我怀登临,岁晏属凝冱。
兹游惬于愿,春仲忽云暮。
杖策升翠麓,喟叹怜老步。
冠云得危亭,临世濯凡趣。
蒿荠俯青林,绣绘辨红树。
他山照寸碧,迂江泫曦露。
我生老忧患,胸次贮百虑。
寓目宇宙间,猛省忘外慕。
前瞻万松岭,翠壁屹相顾。
轻飚触纤柯,虚籁森已度。
甓道绕危巅,爽气袭篮轝。
传闻古道场,台殿若鳞布。
日者一昔灾,楹栋皆若炬。
坏垣积煨烬,况乃金碧处。
山僧勤朴斲,堂构略已具。
童奴一万指,役作供指呼。
当有鬼运牐,变现助持护。
蹇予藏史後,道骨天所付。
一为功名想,悮落尘土污。
华颠发先缟,黧面颜色故。
惟有炯炯心,从昔常自悟。
会当借岩谷,投老寄冠屦。
吹云饭青精,煮石羹白芋。
神游八极表,讽诵大人赋。
鹍鹏或图南,为子阆风御。
作者介绍
李廌(zhì)(1059-1109) 北宋文学家。字方叔,号德隅斋,又号齐南先生、太华逸民。汉族,华州(今陕西华县)人。6岁而孤,能发奋自学。少以文为苏轼所知,誉之为有“万人敌”之才。由此成为“苏门六君子”之一。中年应举落第,绝意仕进,定居长社(今河南长葛县),直至去世。文章喜论古今治乱,辨而中理。 百科详情>>
大家还在搜
编辑 参与贡献百度汉语诗词内容