下载百度汉语App
名师好课免费看

赠苏明府

【作者】李颀 【朝代】
拼音
jūn
nián
zhuàng
mào
tóng
cǎi
yào
bàng
liáng
sòng
gòng
yán
suí
wēng
cháng
xiǎo
xiàn
zǎi
wǎng
dōng
shān
dōng
yǒu
jiā
shì
yōu
yōu
rén
shì
zhōng
sūn
jiē
lǎo
xiāng
shí
bēi
zhuǎn
péng
bái
hái
gèng
hēi
shēn
qīng
xíng
ruò
fēng
fàn
rán
suǒ
xīn
yún
tóng
chū
suī
zhàng
ān
rán
zhī
shǐ
zhōng
yuàn
wén
shì
cǎi
shān
huā
cóng
yòu
wèi
xiāo
yáo
xún
hóng

苏君年几许,状貌如玉童。
采药傍梁宋,共言随日翁。
常辞小县宰,一往东山东。
不复有家室,悠悠人世中。
子孙皆老死,相识悲转蓬。
发白还更黑,身轻行若风。
泛然无所系,心与孤云同。
出入虽一杖,安然知始终。
愿闻素女事,去采山花丛。
诱我为弟子,逍遥寻葛洪。
作者介绍
李颀(690-751),汉族,东川(今四川三台)人(有争议),唐代诗人。少年时曾寓居河南登封。开元十三年中进士,做过新乡县尉的小官,诗以写边塞题材为主,风格豪放,慷慨悲凉,七言歌行尤具特色。 百科详情>>