下载百度汉语App
名师好课免费看

后哀

【作者】赵师秀 【朝代】
拼音
jiāo
jiāo
niǎo
āi
jiàn
sōng
zhé
shān
mín
hái
chūn
shī
yuè
píng
shēng
gǎn
rén
nán
cháng
shuō
gòng
zhì
qiǎo
zhòng
zhuō
fāng
míng
xìn
chuí
zài
shì
miè
hán
wèi
bo
zhào
zhūn
yuè
háng
dāng
宿
cǎo
shēng
dāng
shǐ
使
lèi
xiē
wèi
zhī
bǎi
nián
hòu
shuí
gēng
xué
yán
yín
zhě
shè
shēng
jué

交交谷鸟哀,郁郁涧松折。
山民无还期,春物失怡悦。
平生感斯人,难以常理说。
共智己则愚,忽巧众亦拙。
芳名信可垂,在世何寂灭。
含恓为卜兆,窀穸利兹月。
行当宿草生,当使我泪歇。
未知百年后,谁复耕此穴。
寄言苦吟者,勿弃摄生诀。
作者介绍
赵师秀(1170~1219年)字紫芝,号灵秀,亦称灵芝,又号天乐。永嘉(今浙江温州)人。南宋诗人。 百科详情>>
大家还在搜