下载百度汉语App
名师好课免费看

送重表侄王砅评事使南海

【作者】杜甫 【朝代】
拼音
zhī
zēng
ěr
zhī
gāo
ěr
wèi
xiǎn
shí
guī
wèi
shàng
shū
suí
cháo
fáng
jiāo
yǒu
zhǎng
zhě
lái
zài
mén
huāng
nián
kǒu
jiā
pín
gōng
wèi
dàn
zhǒu
é
qǐng
xiū
zhēn
liáo
rén
sàn
hòu
guài
bìn
kōng
jiē
wèi
zhī
jiǔ
chén
jiǎn
huán
shì
chōng
bēi
jiǔ
shàng
yún
tiān
xià
luàn
yīng
jùn
hòu
xiàng
qiè
kuī
shù
gōng
jīng
lún
yǒu
wèn
zuì
shào
nián
qiú
rán
shí
jiǔ
zi
děng
chéng
míng
jiē
yīn
rén
shǒu
xià
yún
fēng
yún
lóng
yín
hǒu
yuàn
zhǎn
zhàng
xióng
ér
chǒu
qín
wáng
shí
zài
zuò
zhēn
jīng
yǒu
zhēn
guàn
chū
shàng
shū
jiàn
tái
dòu
rén
cháng
jiān
shàng
diàn
殿
chēng
wàn
shòu
寿
liù
gōng
shī
róu
shùn
huà
fēi
hòu
zhì
zūn
jūn
sǎo
shū
shèng
shì
chuí
xiǔ
fèng
chú
fán
máo
fēi
ěr
cáo
wǎng
zhě
zuò
qián
kūn
fèi
áo
áo
zuǒ
féng
ěr
jiā
tóng
dùn
táo
zhēng
duó
zhì
kuài
wěi
péng
hāo
dòu
liú
ěr
cháng
shí
què
háo
xià
suǒ
yòu
chí
yāo
jiān
dāo
zuǒ
qiān
yóu
jiāng
fēi
zǒu
shǐ
使
gāo
gǒu
huó
dào
jīn
cùn
xīn
míng
pèi
láo
luàn
yòu
sàn
宿
hèn
tāo
tāo
shuǐ
huā
xiào
bái
shǒu
chūn
cǎo
suí
qīng
páo
tíng
píng
jìn
yào
jīn
jié
zhì
shōu
yīng
máo
běi
hàn
yáng
chuán
nán
fàn
shàng
lóng
dāo
jiā
shēng
kěn
zhuì
dāng
qiū
háo
pān
qīn
xián
lǐng
chóu
yùn
shén
gōng
cāo
dài
chū
sòng
bǎo
bèi
xiū
zhī
gāo
dòng
zhǔ
jiàng
jiē
hǎi
qiān
sōu
jiù
dān
shā
shè
jué
shēn
láo
ān
néng
xiàn
fèn
yǒu
zhì
chéng
jīng
áo
huò
cān
luán
téng
tiān
liáo
zuò
míng
gāo

我之曾祖姑,尔之高祖母。尔祖未显时,归为尚书妇。
隋朝大业末,房杜俱交友。长者来在门,荒年自糊口。
家贫无供给,客位但箕帚。俄顷羞颇珍,寂寥人散后。
入怪鬓发空,吁嗟为之久。自陈翦髻鬟,鬻市充杯酒。
上云天下乱,宜与英俊厚。向窃窥数公,经纶亦俱有。
次问最少年,虬髯十八九。子等成大名,皆因此人手。
下云风云合,龙虎一吟吼。愿展丈夫雄,得辞儿女丑。
秦王时在坐,真气惊户牖。及乎贞观初,尚书践台斗。
夫人常肩舆,上殿称万寿。六宫师柔顺,法则化妃后。
至尊均嫂叔,盛事垂不朽。凤雏无凡毛,五色非尔曹。
往者胡作逆,乾坤沸嗷嗷。吾客左冯翊,尔家同遁逃。
争夺至徒步,块独委蓬蒿。逗留热尔肠,十里却呼号。
自下所骑马,右持腰间刀。左牵紫游缰,飞走使我高。
苟活到今日,寸心铭佩牢。乱离又聚散,宿昔恨滔滔。
水花笑白首,春草随青袍。廷评近要津,节制收英髦。
北驱汉阳传,南泛上泷舠,家声肯坠地,利器当秋毫。
番禺亲贤领,筹运神功操。大夫出卢宋,宝贝休脂膏。
洞主降接武,海胡舶千艘。我欲就丹砂,跋涉觉身劳。
安能陷粪土,有志乘鲸鳌。或骖鸾腾天,聊作鹤鸣皋。
作者介绍
杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称杜工部、杜少陵等,唐朝河南府巩县(河南郑州巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”。杜甫忧国忧民,人格高尚,约1400余首诗被保留了下来,集为《杜工部集》,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。 百科详情>>
大家还在搜
编辑 参与贡献百度汉语诗词内容