
下载百度汉语App
名师好课免费看

晨晦
zhōng
终
cháo
朝
wú
无
suǒ
所
jiàn
见
máng
茫
máng
茫
yān
烟
wù
雾
qīn
侵
bái
白
rì
日
bù
不
xiāng
相
zhào
照
hé
何
kuàng
况
tā
他
rén
人
xīn
心
kū
枯
méi
梅
yī
依
gǔ
古
bì
壁
hán
寒
niǎo
鸟
dù
度
gāo
高
cén
岑
jìng
静
zuò
坐
gū
孤
chuāng
窗
zhōng
中
yōu
幽
xiǎng
响
chéng
成
āi
哀
yín
吟
chūn
春
shuǐ
水
yī
一
yǐ
已
píng
平
yáng
杨
liǔ
柳
yī
一
yǐ
已
shēn
深
gù
故
wù
物
wú
无
yí
遗
jì
迹
xiāo
萧
tiáo
条
fēng
风
rù
入
lín
林
终朝无所见,茫茫烟雾侵。白日不相照,何况他人心。枯梅依古壁,寒鸟度高岑。静坐孤窗中,幽响成哀吟。春水一已平,杨柳一已深。故物无遗迹,萧条风入林。