下载百度汉语App
名师好课免费看

庐山诗二首其一

【作者】陈瓘 【朝代】
拼音
shān
cháng
jiāng
xiù
qīng
tiān
zhāo
xuǎn
shèng
hǎo
jǐng
xiāng
shǔ
lián
dōng
lín
zuì
yōu
kuàng
diàn
殿
hán
fēi
yān
xīn
xiāng
mǎn
tiān
xià
yuǎn
gōng
lián
shè
fāng
sàn
hòu
líng
luò
bǎi
nián
zhī
rén
yuǎn
tóng
diào
绿
fēi
xián
qīng
ěr
shòu
dàn
xīn
xiāng
chuán
jīn
nàn
rén
shī
wèi
chuán
léi
zhèn
shì
fēi
ǒu
rán
shí
chuān
穿
wèn
yún
biān

庐山俯长江,秀色摩青天。
招提选胜地,好景相属连。
东林最幽旷,殿阁含飞烟。
馨香满天下,无如远公莲。
社客方散后,零落七百年。
之人远同调,绿绮非丝弦。
不可倾耳授,但许心相传。
迷津苦难渡,人以师为船。
法鼓忽雷震,此事非偶然。
何时穿蜡屐,问法浮云边。
作者介绍
陈瓘(1057-1124年),字莹中,号了斋,沙县城西劝忠坊人。宋元丰二年(1079年)探花,授官湖州掌书记。 历任礼部贡院检点官、越州、温州通判、左司谏等职。 陈瓘为人谦和,不争财物,闲居矜庄自持,不苟言谈,通《易经》。 百科详情>>
大家还在搜