下载百度汉语App
名师好课免费看

和郑拾遗秋日感事一百韵

【作者】韦庄 【朝代】
拼音
huò
luàn
tiān
xīn
yàn
liú
shāng
yǒu
jiā
pāo
shàng
guó
zuì
zhé
xiá
fāng
jiāng
yuè
yáng
fān
fàn
xiāng
shí
nán
zhù
gǎn
shì
huí
cháng
dào
xiāo
yāo
xīng
yào
耀
máng
zhōng
yuán
chū
zòng
liáo
xià
guó
jìng
tàn
tāng
dào
sān
qín
bīng
chán
shuǐ
xiāng
zhàn
chén
qīng
fàn
quē
pèi
yuǎn
xún
liáng
xiū
wén
dài
é
chéng
jiǎng
chǎng
xióng
zhuō
涿
鹿
xiàng
zǒu
kūn
yáng
xīn
zhàn
gōng
é
gǎi
jiù
zhuāng
dīng
gōng
zài
nán
shì
nán
wàng
fèng
yǐn
jīn
gēn
bīng
huán
qiáng
jiàn
suī
shì
lěi
néng
fáng
huò
miào
shén
xiá
yuǎn
qiáo
yǎo
máng
chū
shī
wēi
shì
hěn
yáng
méi
huà
yóu
chì
jīn
cái
wèi
yàn
huáng
chén
míng
tiě
qióng
shāng
jiàn
chǐ
tóng
chān
luàn
xuān
xiù
bìn
rǎng
dàn
wén
zhēng
jiàn
xué
chuí
jiāng
què
yìn
xīn
zhuàn
lóng
quán
duó
xiǎo
shuāng
jūn
wēi
dòu
náo
wéi
yáng
láo
tiān
juàn
níng
liú
niàn
guó
zhāng
xiù
zhāng
huà
shòu
bǎo
yuè
hóng
yāng
dàn
chú
yāo
níng
gěng
guāng
xiǎo
yān
shēng
huǒ
chūn
fāng
niǎo
guài
cháo
gōng
shù
jiāo
shàng
yuàn
qiáng
shè
wēi
zhōng
zài
shì
xiáng
léi
tíng
shén
yuè
máng
gōng
gāo
fēn
jié
wèi
xià
chǐ
lóng
xiāng
biàn
mìng
dēng
tán
jiāng
xún
fēng
xìng
wáng
zhì
qiú
zhuì
diǎn
wèi
zhèn
tuí
gāng
hàn
xián
diāo
è
yún
zhù
shuāng
bǎo
zhuāng
jūn
shè
zhàn
páo
xiāng
bīng
shū
jié
shí
wén
wáng
rén
xīn
jīng
xiè
zhì
què
táng
láng
shàng
lüè
xián
tuī
miào
qián
fēng
dāng
jīn
guāng
zhào
yào
耀
zhí
cáng
áng
fēi
wèi
shē
huá
shì
měi
xiáng
mín
jiē
shòu
jiǔ
duò
gēng
sāng
fēi
huáng
jīn
lēi
xiāng
chē
cuì
diàn
zhuāng
zhēn
luó
shàn
cǎi
dòu
kuāng
chuáng
yàn
xuān
huá
zhōng
huà
liáng
yǒng
chuán
zi
xìng
níng
fàn
tiān
láng
wèi
jūn
chú
zài
bàng
cuàn
shēn
bǎo
xiāng
jiāng
guó
yùn
fāng
xiǎn
tiān
xīn
liáng
jiǔ
liú
suī
zàn
sān
bǐng
xiāng
fáng
xiǎo
niè
guāi
chán
zhōng
xīng
hào
cāng
yáo
gōng
zuì
fēi
liáng
niàn
wéi
chén
xīn
huáng
zhào
cuī
qīng
suǒ
shí
dài
wēi
láng
dìng
nán
shū
chén
suàn
shèng
zāi
jiǎn
liáng
huáng
ēn
dàng
dàng
ruì
zhuǎn
yáng
yáng
yǎn
suī
fēi
wǎn
jiān
nán
bèi
cháng
shùn
tíng
zhāo
jiàn
hàn
diàn
殿
shàng
shū
náng
jiǎn
zūn
sān
chǐ
qīng
cháo
kuāng
shì
suí
zuì
shēn
xiào
jiē
kuáng
cuàn
zhú
tóng
tiān
bǎo
zāo
jiàn
kāng
dào
bēi
hǎi
shì
jiā
yuǎn
tiān
huáng
suì
pín
jīng
qiū
bìng
fàn
zhāng
shì
gān
xiè
wèi
chéng
kuāng
shǒu
dào
cán
shí
kuì
zāng
yīn
niú
cháng
zài
ěr
jìn
shù
qián
huāng
niǔ
hèn
shān
bǎn
huái
怀
guī
hǎi
háng
jiǎo
chuī
hún
qiāo
qiāo
yǐn
lèi
làng
làng
luàn
jué
qián
kūn
zhǎi
pín
zhī
yuè
zhǎng
shì
jiāng
suí
liè
yuān
xíng
bào
xīn
huí
jià
réng
wén
jìn
huáng
wén
fēng
xiāo
jiàn
dùn
huàn
shang
zhòng
kāi
qīng
jīn
zài
shè
xiáng
hēi
tóu
mìng
jué
chēng
wěi
shàng
yōu
fáng
bǎn
shān
fèng
huáng
yuán
hào
hào
jiàn
shǔ
qiāng
qiāng
què
céng
chuán
qìng
pēng
shé
yǒu
yāng
tāo
gōng
huī
jìn
xiá
jiàn
cuì
shén
máng
è
è
níng
cán
zhí
táng
táng
xiè
zhāng
xiǎo
fēng
jiàn
yuè
zhí
wén
chāng
guó
shí
suī
jiǔ
ān
bāng
zhì
cháng
liáng
jīn
yuè
měi
nán
cáng
běi
wàng
xīn
pèi
西
guī
biàn
shāng
suí
jiāng
yàn
xīn
zhú
sāi
hóng
鸿
xiáng
wǎn
cuì
lóng
sāng
xié
huī
guà
zhú
táng
chóu
qiān
yuè
tián
ài
wàn
xiāng
bàn
diào
qián
suí
qiáo
shàng
yuǎn
gāng
mián
wǎn
屿
niǎo
shàng
yáng
jīng
mèng
yuán
zhěn
duō
yín
wèi
láng
fǎng
访
sēng
hóng
bái
yún
fáng
fān
wài
qīng
fēng
lǎo
zūn
qián
fāng
dēng
yín
gěng
gěng
xiǎo
ráng
ráng
guó
cán
qīng
gài
guī
bìng
liáng
shēn
suī
liú
zhèn
xīn
guò
léi
táng
zhí
yǒu
zhī
shuí
zài
jiā
shān
huāng
hǎi
biān
dēng
guì
yān
wài
fàn
yún
qiáng
cháo
shù
qín
yuè
fēng
liàn
qiāng
hán
shēng
chóu
tīng
chǔ
kōng
guǎn
yàn
wén
jiāng
wàng
quē
fēi
huá
gài
cháo
zhèn
dāng
cán
miàn
yǒu
huǎng
láng
huà
bié
xīn
zhòng
jié
shāng
shí
lèi
pāng
zhù
guī
péng
dǎo
hòu
lún
zhào
rùn
qīng
xiāng

祸乱天心厌,流离客思伤。
有家抛上国,无罪谪遐方。
负笈将辞越,扬帆欲泛湘。
避时难驻足,感事易回肠。
雅道何销德,妖星忽耀芒。
中原初纵燎,下国竟探汤。
盗据三秦地,兵缠八水乡。
战尘轻犯阙,羽旆远巡梁。
自此修文代,俄成讲武场。
熊罴驱涿鹿,犀象走昆阳。
御马迷新栈,宫娥改旧妆。
五丁功再睹,八难事难忘。
凤引金根疾,兵环玉弩强。
建牙虽可恃,摩垒讵能防。
霍庙神遐远,圯桥路杳茫。
出师威似虎,御敌狠如羊。
眉画犹思赤,巾裁未厌黄。
晨趋鸣铁骑,夜舞挹琼觞。
僭侈彤襜乱,喧呼绣鬓攘。
但闻争曳组,讵见学垂缰。
鹊印提新篆,龙泉夺晓霜。
军威徒逗挠,我武自维扬。
负扆劳天眷,凝旒念国章。
绣旗张画兽,宝马跃红鸯。
但欲除妖气,宁思蔽耿光。
晓烟生帝里,夜火入春坊。
鸟怪巢宫树,狐骄上苑墙。
设危终在德,视履岂无祥。
气激雷霆怒,神驱岳渎忙。
功高分虎节,位下耻龙骧。
遍命登坛将,巡封异姓王。
志求扶坠典,力未振颓纲。
汉路闲雕鹗,云衢驻骕骦。
宝装军器丽,麝裛战袍香。
日睹兵书捷,时闻虏骑亡。
人心惊獬豸,雀意伺螳螂。
上略咸推妙,前锋讵可当。
纡金光照耀,执玉意藏昂。
覆餗非无谓,奢华事每详。
四民皆组绶,九土堕耕桑。
飞骑黄金勒,香车翠钿装。
八珍罗膳府,五采斗筐床。
宴集喧华第,歌钟簇画梁。
永期传子姓,宁误犯天狼。
未睹君除侧,徒思玉在傍。
窜身奚可保,易地喜相将。
国运方夷险,天心讵测量。
九流虽暂蔽,三柄岂相妨。
小孽乖躔次,中兴系昊苍。
法尧功已普,罪己德非凉。
帝念惟思理,臣心岂自遑。
诏催青琐客,时待紫微郎。
定难输宸算,胜灾减御粱。
皇恩思荡荡,睿泽转洋洋。
偃卧虽非晚,艰难亦备尝。
舜庭招谏鼓,汉殿上书囊。
俭德遵三尺,清朝俟一匡。
世随渔父醉,身效接舆狂。
窜逐同天宝,遭罹异建康。
道孤悲海澨,家远隔天潢。
卒岁贫无褐,经秋病泛漳。
似鱼甘去乙,比蟹未成筐。
守道惭无补,趋时愧不臧。
殷牛常在耳,晋竖欲潜肓。
忸恨山思板,怀归海欲航。
角吹魂悄悄,笛引泪浪浪。
乱觉乾坤窄,贫知日月长。
势将随鹤列,忽喜遇鸳行。
已报新回驾,仍闻近纳隍。
文风销剑楯,礼物换旂裳。
紫闼重开序,青衿再设庠。
黑头期命爵,赪尾尚忧鲂。
吴坂嘶骐骥,岐山集凤凰。
词源波浩浩,谏署玉锵锵。
饲雀曾传庆,烹蛇讵有殃。
弢弓挥劲镞,匣剑淬神铓。
谔谔宁惭直,堂堂不谢张。
晓风趋建礼,夜月直文昌。
去国时虽久,安邦志不常。
良金炉自跃,美玉椟难藏。
北望心如旆,西归律变商。
迹随江燕去,心逐塞鸿翔。
晚翠笼桑坞,斜晖挂竹堂。
路愁千里月,田爱万斯箱。
伴钓歌前浦,随樵上远冈。
鹭眠依晚屿,鸟浴上枯杨。
惊梦缘欹枕,多吟为倚廊。
访僧红叶寺,题句白云房。
帆外青枫老,尊前紫菊芳。
夜灯银耿耿,晓露玉瀼瀼。
异国惭倾盖,归涂俟并粮。
身虽留震泽,心已过雷塘。
执友知谁在,家山各已荒。
海边登桂楫,烟外泛云樯。
巢树禽思越,嘶风马恋羌。
寒声愁听杵,空馆厌闻螀。
望阙飞华盖,趋朝振玉珰。
米惭无薏苡,面喜有恍榔。
话别心重结,伤时泪一滂。
伫归蓬岛后,纶诏润青缃。
作者介绍
韦庄(约836年─910年),字端己,汉族,长安杜陵(今中国陕西省西安市附近)人,诗人韦应物的四代孙,唐朝花间派词人,词风清丽,有《浣花词》流传。曾任前蜀宰相,谥文靖。早年屡试不 第,直到乾宁元年(894)年近六十方考取进士,任校书郎 。李询为两川宣瑜和协使 ,召为判官 ,奉使入 蜀,归朝后升任左补阙 。天复元年(901),入蜀为王建掌书记,自此终身仕蜀。天祐四年(907)劝王建称帝,为左散骑常侍 ,判中书门下事,定开国制度。官 终吏部侍郎兼平章事 。工诗 ,多以伤时 、感旧、离 情、怀古为主题,其律诗 ,圆稳整赡,音调浏亮,绝 句情致深婉,包蕴丰厚,发人深思;尤工词 ,与温庭 筠同为“花间派”代表作家,并称“温韦”。其词多写自身的生活体验和上层社会之冶游 享乐生活及离情别 绪,善用白描手法,词风清丽。《全唐诗》录存其诗六卷,录诗三百一十六首 。另有《浣花词》辑本,存词 五十五首。诗词都很有名,诗方面今传《浣花集》十卷。韦庄曾经家陷黄巢兵乱,身困重围,又为病困。 中和三年(883年)三月,在洛阳,著《秦妇吟》。长诗《秦妇吟》反映战乱中妇女的不幸遭遇,在当时颇负盛名,但诗中对黄巢农民起义军颇多诋毁。后人将《孔雀东南飞》、《木兰诗》与韦庄的《秦妇吟》并称为“乐府三绝”。 百科详情>>
大家还在搜